"Mụ già này, mau buông tôi ra, tôi sẽ nhốt bà vào rọ heo.
""Á, tóc của tôi, con đàn bà độc ác này, tôi sẽ khiến con trai tôi từ hôn với cô.
""Hừ, thật nực cười, hiện tại là xã hội mới rồi, bà thân là người nhà của cán bộ mà lại dẫn đầu tư tưởng phong kiến à.
"Triệu Vân Vân xoay người cưỡi lên lưng Hạ Thải Vân, cô ta dùng tay xé miệng Hạ Thải Vân.
Sức lực của Hạ Thải Vân lớn hơn Triệu Vân Vân, bà ấy bất chấp khóe miệng đau nhức, quơ hai tay cào lên mặt Triệu Vân Vân.
Cả hai lăn lộn trên mặt đất, quần chúng vây quanh cũng trợn mắt há mồm, có người ở gần đó còn hưng phấn chạy về gọi mọi người đến xem náo nhiệt.
Chờ đến khi quản lý dẫn theo vài thanh niên tới thì Hạ Thải Vân đang đè trên người Triệu Vân Vân, tát mạnh lên mặt cô ta, bàn tay to của bà ấy cào vào bắp tay của Triệu Vân Vân.
Triệu Vân Vân cũng chẳng kém cạnh, há miệng dùng răng cắn ngực Hạ Thải Vân rồi giơ tay bóp ngực bà ấy, vừa cắn vừa bóp chỗ nhạy cảm.
Mắt hai người đỏ bừng, liên tục ngộ thương các nhân viên bán hàng.
Quản lý Thái của Cung Tiêu Xã chạy tới hô to: "Còn ngơ ngác làm gì hả, mau chóng tách bọn họ ra cho tôi.
"Cuối cùng mới tách được bọn họ ra, các đồng chí thanh niên mệt mỏi thở hổn hển, trên khuôn mặt và cánh tay của bọn họ đều in dấu móng tay của Hạ Thải Vân và Triệu Vân Vân vô tình làm bị thương.
Sau cuộc hỗn chiến, khắp mặt đất quanh chiến trường đều là tóc rụng, vải rách và vết máu, quả thực