Nhóm dịch: Thất Liên HoaTrong lúc bận rộn, Phùng Thiên Đông bớt thời gian viết thư muốn Trần Tú Uyển giữ lại toàn bộ dược liệu bán cho mình.
Đến lúc ấy ông sẽ phái người đến lấy.
Phùng Thiên Đông thực sự thích thuốc do Lăng Nguyệt hái, tuy bào chế không hoàn hảo nhưng dược liệu vẫn tốt vô cùng.
Bởi vì ông lấy thiên ma bọn họ gửi tới cho bệnh nhân mắc can dương thượng cang, vừa khí trệ huyết ứ vừa khí huyết lưỡng hư (cũng chính là cao huyết áp và thần kinh suy nhược theo cách gọi của Tây y), hiệu quả sau khi dùng thuốc rất nhanh.Sau khi biết dược liệu Đông y trên núi Thanh Long rất tốt, Lăng Nguyệt vừa phải mặc đồng phục đi tiểu học để học tri thức, vừa phải dạy mọi người trong nhà nhận biết thảo dược, ngay cả ông nội Lăng Hằng Nghị cũng tới cùng học.Sau đó mọi người cùng nhau lên núi, bắt đầu vừa tìm thảo dược vừa hái nấm dại.Mà ba đẻ Lăng Vệ Gia vẫn cả ngày không có nhà như cũ.Lăng Vệ Gia bận rộn tại chợ đêm cả ngày, từ tháng mười năm ngoái bắt đầu, chợ đêm phát triển cực kỳ nhanh chóng, đồ vật trong cung tiêu xã còn chẳng nhiều như khu chợ này, rất nhiều thứ không cần tốn phiếu.Lăng Vệ Gia dẫn anh em đến mấy đại đội gần nhà thu thập nấm khô, sau đó mang tới chợ đêm bán đi, lại mua một ít đường đỏ, vải vóc, dép nhựa gì đó đi bán ở mấy đại đội xung quanh, tiền kiếm được không phải con số nhỏ.Kiếm tiền thì kiếm tiền, Lăng Vệ Gia cảm thấy quá bận rộn, thường phải đến khuya mới về nhà, bé con cũng ngủ say, chỉ có thể len lén sờ nhẹ gương mặt đáng yêu của bé con.
Haizz, không thể ôm bé con một cái, chẳng thỏa mãn gì cả.Lăng Vệ Gia bận rộn một thời gian, rốt cuộc về nhà vào lúc xế chiều.
Vừa vặn hôm nay là họp chợ, dứt khoát mua ít kẹo và đồ ăn vặt tmang về.Vốn tưởng có quà