----Cơm nước xong, nhà họ Khúc muốn rời đi, trước khi đi, chú Khúc nói với ba Thẩm:"Hai vị trí công việc này tôi giao cho anh, đến lúc đó anh có thể đi tìm tôi."Ba Thẩm gật đầu cười.Chú Khúc gật đầu, sau đó nói với ông cụ Thẩm:"Bác Thẩm, chúng cháu đi đây.Nếu ba cháu biết người cứu Đoàn Đoàn là đứa nhỏ trong gia đình bác, nhất định ông ấy càng vui vẻ hơn, chuyện của bác chúng cháu cũng từng nghe ba nhắc tới."Ông cụ Thẩm khoát tay, cười nói:"Đều là chuyện cũ rồi, tôi may mắn còn sống sót, không đáng nhắc tới."Ba Khúc vừa nghe, sự kính trọng tăng lên, địa vị của nhà họ Thẩm trong lòng cũng đề cao.Đoàn Đoàn đi theo Cẩm Nhiên nói lời từ biệt:"Chị ơi, chị phải chờ em lớn lên biết không? Em với anh trai em cạnh tranh công bằng.Lần này em trở về, sẽ nghiêm túc trưởng thành."Cẩm Nhiên: ".
.
.
.
"Rốt cuộc có cái quái gì đang diễn ra trong đầu của nhóc vậy?Đoàn người nhà họ Khúc cất bước rời đi, chị Đại Niếp và chị Nhị Niếp dọn dẹp bát đĩa. Bác gái cả nhìn thấy tất cả mọi người đều có mặt, không nhịn được mà hỏi:"Ba mẹ, công việc ở trên huyện là công việc thế nào vậy?"Bà cụ Thẩm không quen nhìn người vợ kiến thức hạn hẹp của thằng cả, tức giận nói: "Công việc? Với con có liên quan gì, là con cứu người sao? Hay là con đưa người về nhà? Con làm được việc gì."Bác gái cả có chút ngượng ngùng nói: "Con cũng muốn có một công việc, chúng là người một nhà cả."Bà cụ gay gắt nói: "Cô yên tĩnh dùm tôi đi!"Thẩm Diễm Hồng lơ đãng nói: "Thật ra mẹ cháu nói cũng không phải vô lý.Chúng ta là người một nhà, chuyện công việc phải tối ưu hóa lợi ích."Cẩm Nhiên ôm lấy Đấu Kim, nhíu mày, cô chỉ biết người nào mang kho báu sẽ thu hút lang sói ác độc.Cô cười nham hiểm.Ba Thẩm lo lắng nói: "Con gái, con có phải đang bị đau răng không? Ba nhìn thấy con cứ trễ hàm xuống."Cẩm Nhiên: ".
.
.
"Cô đây đang cười theo cách tổng tài bá đạo nha.Vương Thúy Phân bật chế độ chiến đấu bất kể nam nữ, giống như súng máy liên thanh nói: "Tôi nghe hiểu được ý của cô và mẹ cô, có phải giao công việc này cho các người, mới xem là sự công bằng trong gia đình này, dựa vào gì hả?Dựa vào sự không biết xấu hổ của cô hả, chúng tôi là người tốt làm chuyện tốt, có liên quan gì đến cô, chẳng biết xấu hổ, lại còn tối ưu hóa lợi ích, cô nói xem, như