Lúc này một con thỏ chạy vụt qua bên chân Mộc Ly tạo thành tiếng động.“Ai?”, nghe thấy có âm thanh, đám người lộ vẻ âm tàn, vội chạy về phía Mộc Ly đang ẩn nấp nhưng lại không tìm thấy gì.“Có lẽ là tiếng động vật chạy qua”.Gã mặt mũi dữ tợn cẩn thận quan sát xung quanh: “Đi thôi, đi tìm kho báu”.Đợi nhóm người kia rời đi, Mộc Ly mới ra khỏi không gian, cô không khỏi thở hắt ra một hơi.
Vừa nãy suýt nữa là bị phát hiện rồi, cũng may cô có không gian đấy!Cô thấy rất rõ, những người kia có mang theo vũ khí, có vẻ như toàn là dân liều mạng.“Chủ nhân! Em có thể cảm giác được vị trí của kho báu, chị có muốn đi tìm… kho báu kia không?”, rắn lục nhỏ quấn quanh cổ tay Mộc Ly, đôi mắt bé xíu của nó đảo quanh.
Trong kho báu thường sẽ có linh khí, mà nó lại thích nhất là linh khí.“Được, đưa ta đi xem thử”, có câu nói “cầu phú quý trong nguy hiểm”, huống chi cô còn có không gian nên không cần phải sợ.Dưới sự chỉ dẫn của rắn lục nhỏ, Mộc Ly nhanh chóng đi đến trước một hang núi, cái hang này được giấu đằng sau bụi cây, hơn nữa lối vào rất nhỏ, tối đa chỉ có thể chứa được một người tiến vào.
Nếu không có rắn lục nhỏ, dù cô có đi ngang qua đây cũng khó có thể phát hiện sự tồn tại của hang động này.Mộc Ly cẩn thận bò vào hang, ban đầu, hang rất hẹp, nhưng càng tiến sâu vào, không gian ngày càng trở nên thoáng đãng, có điều, trong hang rất tối, cô không thấy được gì cả.“Chủ nhân! Kho báu ở đây!”, thân thể rắn lục nhỏ bỗng tỏa sáng, khiến cả hang động sáng bừng lên, ngay lúc đó, Mộc Ly nhìn thấy mấy cái hòm gỗ lớn được xếp chồng ở cách đó không xa.Cô bước nhanh đến, thu toàn bộ hòm gỗ vào không gian, kế đó, người cũng tiến vào không gian.Mộc Ly vừa vào không gian thì có một đốm lửa từ xa đến gần,