Thẩm Húc mời Chu Đại Hải và Chu Minh Hữu tới nhà ăn cơm, thứ nhất là chúc mừng dọn nhà, thứ hai là cảm tạ bọn họ đã bớt thời gian hỗ trợ.
Có đồ ăn, tất nhiên là không thể không có rượu.
Thẩm Húc cố ý lấy ra rượu gạo thượng đẳng từ trong không gian, Chu Đại Hải Chu Minh Hữu uống vào đều khen ngon.
Thấy bọn họ thích, Thẩm Húc liền bảo Điền Tùng Ngọc tìm cái bình đổ một ít cho bọn họ mang về.Chu Đại Hải xua tay không nhận, Thẩm Húc nói: “Không phải thứ quý giá gì, là do một người bạn của cháu ở trong thành phố tự mình ủ, không tốn tiền.”Lúc này Chu Đại Hải mới không từ chối nữa.“Bác trai, lúa ngoài ruộng đã chín rồi, có phải nên thu hoạch rồi không?”Tỉnh Lâm Tương nằm ở phương nam, một năm hai mùa, thu lúa sớm sau đó lập tức phải trồng gấp lúa vụ mùa.
Cơ bản tương đương với không có thời gian nghỉ, được mọi người gọi là trồng vội gặt gấp.
Thật ra tính ngày thì lẽ ra nên thu hoạch từ mấy hôm trước rồi.Chu Minh Hữu thở dài: “Không phải hai năm trước công xã vừa mua một chiếc máy kéo sao? Thứ đồ chơi này ngày thường không có tác dụng gì lớn, nhưng đến lúc trồng vội gặt gấp thật ra lại có thể giúp đỡ được rất nhiều, đỡ được không ít sức lực.
Mười mấy đại đội sản xuất dưới công xã chúng ta đều thay phiên nhau sử dụng, năm trước không đến lượt chúng ta, năm nay thật ra có thể dùng.
Nhưng không khéo, tài xế lái máy kéo lại bị ốm, nhất thời không thể tìm ra được người khác biết lái nó.”“Vốn dĩ tưởng anh ta không bị bệnh nặng gì, đợi thêm hai ngày, tài xế khỏi bệnh cũng được.
Nhưng không ngờ anh ta tiêu chảy một lần, kéo dài mấy hôm vẫn chưa khỏi, nghe nói bây giờ vẫn đang bủn rủn chân tay! Không thể đợi đượ nữa, nếu đợi tiếp sẽ ảnh hưởng đến lúa vụ mùa.
Cha tôi đã ra lệnh rồi, ngày mai mọi người cùng nhau ra đồng gặt gấp!”Tròng mắt Thẩm Húc chuyển động: “Máy kéo còn ở đây không?”“Vẫn đây! Để trong công xã, nhưng nằm ở đó không ai biết lái, có tác dụng gì?”Thẩm Húc cười: “Tôi biết lái!”Chu Đại Hải và Chu Minh Hữu đồng loạt sửng sốt.“Không dối gạt bác trai, cháu từng học với bạn mình vài lần khi còn ở trong thành phố!”Trên mặt Chu Đại Hải lộ vẻ nghi ngờ: “Cháu có lái được không?”“Nếu bác trai không tin, sáng sớm ngày mai chúng ta cùng nhau tới công xã lấy máy kéo, để cháu lái cho bác xem.
Nếu được chúng ta lái về, không được thì thôi.
Thế nào?”Chu Đại Hải vỗ bàn một cái: “Được, cứ như vậy đi!”Cơm no rượu đủ, tiễn cha con nhà họ Chu xong, Điền Tùng Ngọc bước tới thu dọn bát đũa, bị Thẩm Húc ngăn lại: “Để anh!”“Anh đã mệt mỏi cả ngày rồi! Chuyển nhà, quét dọn phòng ở, nấu cơm, tất cả đều do anh làm, em chỉ rửa vài cái bát, không mệt mỏi.
Trước đây khi anh không ở nhà, em còn phải làm ra đồng làm việc.”Nghĩ đến cuộc sống của cô ở nhà họ Chu, Thẩm Húc hơi nhíu mày: “Trước đây vất vả cho em rồi! Em yên tâm, bây giờ chúng ta đã dọn ra ngoài, cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt.”Vừa nói, động tác tay cũng không dừng lại, nhanh nhẹn thu dọn xong bát đũa, bê ra bên ngoài rửa, hoàn toàn không cho Điền Tùng Ngọc có cơ hội nhúng tay vào.Điền Tùng Ngọc có chút không quen.
Bình thường trước kia khi chồng cô được nghỉ phép về nhà, cũng sẽ giúp đỡ cô một chút, nhưng cũng chỉ là phụ giúp một chút mà thôi, chứ chưa từng tự tay ôm đồm mọi việc thế này.Chỉ một lát sau, Thẩm Húc đã rửa sạch bát đũa quay về phòng, hắn lại nói với cô: “Bây giờ em là phụ nữ có thai, không tiện làm mấy việc này, bắt đầu từ ngày mai đừng ra ruộng làm việc nữa, đợi sinh xong