Lục Hạ của thế kỷ 21 hồi trước cũng khá gầy, sau này có không gian, ăn rau củ và uống nước linh tuyền trong này thời gian dài nên dần cũng có da có thịt, làn da cũng trở nên trắng nõn, thành một tiểu mỹ nhân.
Số người theo đuổi cô là không ít, có điều trong lòng cô chỉ nghĩ tới chuyện kiếm tiền mà thôi.
Cho nên lúc này Lục Hạ không lo lắng lắm, dù sao cũng dưỡng lại được như trước, huống hồ nguyên thân còn chưa tới 18 tuổi.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, cô quay lại tìm quần áo của nguyên thân, mặc một bộ đồ bị Lục Xuân mặc chán không cần nữa rồi bước ra khỏi phòng.
Lúc này trong phòng khách không có ai, đoán chừng bọn họ đều biết tâm trạng cô không tốt, cho nên cố ý chừa cho cô chút không gian riêng để cô suy nghĩ cẩn thận.
Lục Hạ nhìn quanh nhà.
Nhà bọn họ không lớn, chỉ chừng năm mươi mét vuông, là do xưởng dệt phân cho.
Đây là một tòa nhà ngang, đám công nhân và nhân viên xưởng dệt đều sinh sống ở đây cả.
Nhà Lục Hạ nằm ở tầng hai, tuy diện tích chỉ năm mươi mét vuông, nhưng đã không phải là nhỏ.
Lúc này chưa có diện tích phần phụ gì hết, năm mươi mét vuông là đúng năm mươi mét vuông.
Có điều nhà họ Lục nhiều con, sáu người ở cùng một nhà nên khá chật chội.
Nhà này có hai phòng ngủ một phòng khách.
Bố mẹ ở một phòng, ba đứa con gái ở một phòng khác, còn phòng khách thì ngăn một ô ra cho con trai út ở.
Tuy cảm thấy như vậy thì có lỗi với cậu con