Ngoài ra còn nhiều vật tư rồi đồ dùng hàng ngày khác như bát đũa các kiểu là cũng không thể thiếu.
Nghĩ tới đây, Lục Hạ có chút sầu lo.
Cô cảm thấy mình cần chuẩn bị rất nhiều, nhưng thời gian lại chẳng có mấy.
Cô cần phải làm xong xuôi mọi việc trong vòng mười ngày, đây cũng coi như một thử thách cho mình rồi.
Có điều cho dù thế nào, cô cũng phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng.
Cứ thế Lục Hạ cố gắng nghĩ xem sau này nên làm thế nào, cần chuẩn bị cái gì.
Đột nhiên cô nghe thấy bên cạnh có giọng nói vang lên, đoán chừng cách cô không xa, cho nên cô có thể nghe rõ bọn họ nói gì.
Là giọng của một nam một nữ, nghe thì có vẻ như hai người họ đang xem mắt.
Có thể nghe ra được bên nữ khá hài lòng với bên nam.
Giọng của bên nữ còn có chút thẹn thùng.
"Nghe nói bình thường anh thích vẽ tranh?"Rồi chợt nghe giọng nam đáp lại có vẻ khá bình tĩnh: "Đúng vậy.
"Giọng nam nghe có vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại toát lên chút yếu ớt, nhưng có thể nghe ra là giọng nói êm tai của một thiếu niên.
Bên nữ lập tức sùng bái: "Vậy học vấn của anh chắc cũng không tệ, tôi thích người có tài hoa nhất đấy!"Sau đó cô lại nghe thấy bên nam lạnh lùng đáp: "Vậy thì khiến cô thất vọng rồi, tôi không có tài văn chương gì cả, chỉ là một kẻ thường thích vẽ tranh để giết thời gian thôi.
""Ặc! " Bên nữ nghe xong thì sửng sốt, sau đó vội nói: