Trong thời đại lao động là vinh quang này, ý tưởng này của anh ta đúng là kỳ quặc, đến cả linh hồn của thế kỷ 21 của Lục Hạ cũng chưa chắc có thể tiếp nhận được.
Hầy, không phù hợp với cô rồi!Người quý giá như vậy cô nuôi không nổi, cứ đứng xa ngắm cho vui mắt là được rồi!Lúc này người đàn ông dường như cũng chú ý tới tầm mắt của Lục Hạ nên quay sang nhìn.
Đột nhiên đối mặt khiến Lục Hạ có chút xấu hổ, dù sao vừa rồi cô không cố ý nhưng vẫn nghe thấy những gì họ nói chuyện với nhau.
Có điều anh ta dường như không để ý, chỉ gật đầu với cô rồi chậm rãi bước đi.
Chờ khi không thấy bóng dáng anh ta đâu nữa, Lục Hạ mới thở phào một hơi.
Sau đó cô lại tự cười bản thân, đúng là, có phải chưa từng thấy trai đẹp ở thế kỷ 21 đâu mà còn mê trai như vậy chứ.
Có điều ai mà chẳng thích cái đẹp chứ, cô như vậy cũng là bình thường mà.
Chờ khi chút chuyện vặt này qua đi, cô không thèm nghĩ nữa, dù sao cũng chẳng liên quan tới cô.
Tiếp theo là chuẩn bị đi hỏi dò chuyện công việc.
Nghĩ vậy, Lục Hạ ra khỏi công viên, đi thẳng tới xưởng bóng đèn.
Lúc này xưởng còn đang làm việc.
Lục Hạ tới đây, đi lòng vòng ngoài cổng.
Bác bảo vệ thấy vậy thì tới hỏi cô đến đây làm gì.
Lục Hạ nở nụ cười ngại ngùng với ông ta: "Cháu chào bác, cháu là công nhân mới, thời gian tới sẽ đến đây làm ạ, tại vất vả mới kiếm được