"Vậy ạ?"Nghe tới đây, trong mắt Lục Hạ lóe lên tia sáng.
Sau đó cô hàn huyên vài câu với bác bảo vệ, rồi lại vòng vo hỏi chuyện nhà chủ nhiệm sản xuất, sau này thấy sắp tan làm thì cô mới rời đi.
Có điều cô không đi xa, mà đi lòng vòng ở gần đó.
Thấy xương sắp nghỉ trưa, người bắt đầu lục tục đi ra, Lục Hạ mới chậm rãi đi tới khu ký túc xá của xưởng bóng đèn.
Ban nãy cô hỏi qua thì biết được vị trí của ký túc xá của xưởng này.
Khi tới đây rồi, cô lại dò hỏi người ta nhà của chủ nhiệm sản xuất rồi đi tới gõ cửa.
Người mở cửa là một người phụ nữ trung niên trông khá uy nghiêm.
Lục Hạ lập tức đoán được thân phận của bà ta, nghe nói vợ của chủ nhiệm sản xuất làm ở hội Liên hiệp Phụ nữ.
Bà ta mở cửa ra, thấy Lục Hạ thì nghi ngờ hỏi: "Cô bé, cháu tìm ai thế?"Lục Hạ cười chào bà ta: "Cháu chào bác, cháu tới tìm chủ nhiệm Vương ạ.
"Nãy cô hỏi rồi, chủ nhiệm sản xuất họ Vương.
Vợ của chủ nhiệm Vương nghe xong thì nhíu mày nhìn cô một cái, nhưng không hỏi nhiều, mà nghiêng người nhường đường: "Vào đi.
"Sau đó bà ta quay đầu hô với vào trong phòng: "Lão Vương, có người tìm ông này.
"Lục Hạ bước vào nhà mới phát hiện mình đến không phải lúc, nhà họ đang ăn cơm, có điều trong phòng không có người khác, chỉ có vợ chồng chủ nhiệm Vương.
Chủ Nhiệm Vương nghe lời vợ, bèn liếc nhìn Lục Hạ ở phía sau một cái, phát hiện mình không biết cô thì