Cô bán mười cân còn lại cho chị ta rồi trực tiếp rời khỏi chợ đen.
Lần này cô chỉ bán 50 cân, kiếm được 25 đồng.
Tuy không nhiều, nhưng sau khi biết giá hàng, cô đã rất hài lòng, bởi cô chỉ muốn thử xem sao.
Cô định chờ lát nữa vác một túi nữa đến bán xem thế nào.
Có điều cô còn chưa kịp đi ra khỏi chợ đen thì người canh gác lúc trước đã chặn cô lại.
"Em gái, gạo nãy em bán còn không?""Có chuyện gì không?" Lục Hạ vừa hỏi vừa cảnh giác, chuẩn bị bỏ chạy bất cứ lúc nào.
Người nọ như nhìn ra sự đề phòng của cô, bèn nói thẳng: "Tôi chỉ hỏi thôi, nếu cô em có nhiều thì có thể bán thẳng cho đại ca của bọn tôi.
"Lục Hạ nhướng mày, hiểu ý của anh ta.
Cho nên bọn họ định làm đầu cơ phi pháp sao?Đương nhiên Lục Hạ sẽ đồng ý, nhưng nếu bán thẳng cho bọn họ thì cô có thể tiết kiệm được không ít công sức, nhưng không thể đồng ý ngay tắp lự được, bây giờ cô không có năng lực tự bảo vệ bản thân, nếu trúng bẫy thì không tốt.
Thế là cô cẩn thận lắng nghe anh ta kể chuyện đại ca của mình, biết người này hẳn là có không ít mối quan hệ, có thể mở chợ đen to như thế này hẳn là cũng nhờ mối quan hệ của anh ta.
Vả lại người này rất có nghĩa khí, giúp đỡ rất nhiều người các kiểu.
Lục Hạ cảm thấy rất hứng thú, cô suy nghĩ một chút rồi nói:"Có thì có, không chỉ gạo,