Chuyện ông không nói với Đường Quyên là, cuối cuộc trò chuyện, ông đã hỏi Tạ Miêu có thể cho ông xin một bản băng từ mà Tạ Miêu đã ghi âm không.
Cậu nam sinh giỏi Tiếng Anh mà bọn họ gặp lúc sáng đã quay về tìm băng trống, sao lại cho ông một bản, bây giờ đang nằm trong túi của ông.Sau khi báo cáo lại cặn kẽ mọi chuyện đã thấy hôm nay, Vương Chấn Hưng đã nộp chiếc băng từ kia lên, “Cô bạn Tạ Miêu đúng là hạt giống tốt, nếu trường chúng ta mà có học sinh có trình độ như này đi tham gia cuộc thi, tôi dám nói, được giải nhất là cái chắc.”Thực ra ông cũng rất tán thưởng Cố Hàm Giang, chẳng qua là Cố Hàm Giang đã lên lớp 11, căn bản không thể tham gia cuộc thi vào mùa thu.Ban đầu chủ nhiệm Thường từng có ý định tuyển Tạ Miêu vào trường Nhị Trung trên thành phố, nghe thấy Vương Chấn Hưng nói thế thì lưu tâm, quay về lại giở kết quả thi giữa kỳ và kỳ thi chung cuối kỳ của Tạ Miêu ra xem.Đợi chiếc máy ghi âm mà trường Nhị Trung nhờ người mua cho lớp ôn thi Tiếng Anh đã về đến nơi, ông ta lại mời hai tổ trưởng tổ Tiếng Anh của hai khối lớp đến.Mấy người nghe đi nghe lại băng từ hai ba lần, đều khen Tạ Miêu là hạt giống tốt, chủ nhiệm Thường đã có quyết định, đi tìm hiệu trưởng.Từ khi nộp đơn đề nghị cấp danh hiệu học sinh ba tốt cho Tạ Miêu và Cố Hàm Giang, mấy ngày gần đây hiệu trưởng Ninh của trường Nhất Cao huyện Hồng Hà đã nhận được không ít cuộc điện thoại.
Có người gọi điện chúc mừng, có người gọi điện tâng bốc lẫn nhau, nhưng phần đa là hỏi thăm về tình hình của Góc Tiếng Anh.Hiếm lắm mới được mấy trường học trên thành phố hỏi han, khỏi cần nói tâm trạng của ông tốt đẹp nhiều thế nào, đặc biệt là sau khi nhận được điện thoại của hiệu trưởng Tằng trường Nhị Trung trên thành phố, “Hóa ra là ông Tằng à, sao một người bận rộn như ông lại nhớ đến gọi điện thoại cho tôi thế?”Ông bưng cốc tráng men lên uống một ngụm trà, lúc này đã tưởng tượng đến hiệu trưởng Tằng sẽ nói gì với mình.Nín nhịn hơn nửa tháng, cuối cùng người nọ cũng không thể ngồi yên được nữa.Không ngờ, đường đường là hiệu trưởng Nhị Trung trong thành phố, cũng có ngày có việc cầu cạnh ông ta.Hiệu trưởng Ninh nheo mắt lại, quả nhiên nghe thấy hiệu trưởng Tằng nói với ông: “Thầy Ninh, tôi có chuyện muốn bàn bạc với ông một chút.”“Chuyện gì thế? Ông nói đi.”Hiệu trưởng Ninh lại uống ngụm trà, một giây sau đó, cấp tốc quay đầu phun ngụm trà kia ra đất, “Ông nói cái gì? Cho Tạ Miêu chuyển đến Nhị Trung?”Ông ta vừa nói vừa ho, mặt mũi cũng đỏ gay, “Ông