Tống Vân đã gần hai năm không nghe thấy cái tên Tạ Miêu này.
Trên thực tế, từ khi giải trừ hôn ước miệng kia với nhà họ Tạ, bà vẫn luôn cho rằng, Tạ Miêu sẽ không có liên hệ gì với nhà bọn họ nữa.
Bây giờ Cố Hàm Giang đột nhiên nói với bà muốn kết hôn, đối tượng kết hôn vẫn là Tạ Miêu! ! Sau khi Tống Vân ngơ ngác nhìn con trai nhà mình một lúc lâu, mới tìm lại được giọng nói của mình: “Con nói Miêu Miêu của nhà họ Tạ kia à? Là nhà họ Tạ ở thôn Bắc Xá ư?”Cố Hàm Giang không nói chuyện nhưng suy nghĩ trong mắt lại rõ ràng —— Ngoại trừ cô ấy thì còn có thể là ai.
Tống Vân cảm giác đầu càng đau hơn, bà vừa mới nhớ ra, chuyện từ hôn kia cũng đã trôi qua gần hai năm rồi, bà còn chưa nói cho con trai biết.
Ban đầu là cảm thấy anh hơi mẫn cảm, sợ kích thích đến anh, sau đó lại phát hiện hình như anh có đối tượng rồi, thì cảm thấy thật ra cũng không cần thiết phải làm rõ.
Hiện tại thì hay rồi, một mình anh cho rằng bản thân mình và Tạ Miêu đã đủ tuổi, liền tới nói với bà là muốn kết hôn.
Sao bà không phát hiện đứa con trai này của mình làm việc vừa cứng nhắc lại vừa tích cực như vậy?Tống Vân xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy mình nhất định phải nói cho rõ ràng ngay bây giờ.
“Hàm Giang, mẹ có chuyện sớm nên nói cho con biết, nhưng việc học của con vẫn luôn khá bận, sau đó mẹ lại quên mất nên chưa nói.
”Bà cố gắng hết sức để mình chọn lời nghe có vẻ uyển chuyển: “Chuyện đính hôn từ bé đó, hai nhà chúng ta đã từng nói qua.
Chúng ta đều cảm thấy việc cứng rắn trói con và Miêu Miêu vào một chỗ như vậy cũng không tốt, thời đại đã khác rồi, phải tôn trọng sự lựa chọn của các con, để các con tự do yêu đương.
”“Mẹ có ý gì?” Cố Hàm Giang cảm thấy dường như có chỗ nào không đúng, ánh mắt tối đi.
Không biết vì sao, thế nhưng Tống Vân bị anh nhìn đến mức hơi chột dạ: “Cũng không có gì, chính là hôn ước không tính nữa! ”“Ai nói không tính? Mọi người đi tìm Miêu Miêu từ hôn?”Cố Hàm Giang cắt lời bà, đường cong cằm vừa căng chặt lại vừa sắc nhọn, không hề che giấu vẻ mặt giận dữ của mình chút nào.
Đây là lần đầu tiên Tống Vân nhìn thấy anh lộ cảm xúc ra ngoài như vậy, lời nói gần như không đi qua não đã buột miệng thốt ra: “Không phải, là Miêu Miêu muốn từ hôn! ”Nói được một nửa, bà mới kinh ngạc phát hiện bản thân mình nói lỡ, vội ho nhẹ một tiếng: “Dù sao con cũng không thích Miêu Miêu, hai nhà đã nói rõ mọi việc rồi, đối với con, đối với Miêu Miêu, đều tốt.
Dù sao muốn ở bên nhau cả đời, chuyện này không thể miễn cưỡng.
”Bà chỉ sợ làm tổn thương lòng tự trọng của con trai, nhưng không ngờ Cố Hàm Giang lại nhìn chằm chằm vào