Tống Vân nhìn thấy thì thở phào nhẹ nhõm, quay lại phía sau bàn làm việc và ngồi xuống: “Hàm Giang, cô bé gọi điện thoại cho con lần trước chính là Miêu Miêu à?”Cố Hàm Giang gật đầu không hề do dự chút nào: “Đúng.
”“Vậy con đi bệnh viện xem bệnh cùng! ”“Cũng là Miêu Miêu.
”Rõ thật là.
Tống Vân im lặng một lát, chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục hỏi: “Con nói thật với mẹ đi, con muốn cưới Miêu Miêu, có phải bởi vì hôn ước và trách nhiệm không?”“Không phải.
”Cố Hàm Giang trả lời chắc chắn như chém đinh chặt sắt: “Con muốn cưới cô ấy, không liên quan tới hôn ước.
”Lần này Tống Vân không phản đối, thậm chí bà còn cười nhẹ một tiếng, trong tươi cười tràn đầy tự giễu.
Bà luôn cảm thấy bố chồng quyết định đính hôn từ bé cho con trai, chính là con trai bị thiệt thòi, lại chưa từng hỏi qua rốt cuộc con trai nghĩ như thế nào.
Bà áp đặt suy nghĩ của mình lên trên người anh, còn vui mừng vì cuối cùng anh có thể thoát khỏi một cửa hôn nhân tâm bất cam tình bất nguyện.
Kết quả vòng đi vòng lại, anh lại là người thật lòng muốn cưới Tạ Miêu, những suy nghĩ tự cho là đúng kia của bà quả thực là nực cười.
Tống Vân cảm thấy mình căn bản không hiểu rõ con trai mình, thậm chí có dạo còn xem nhẹ anh.
“Xin lỗi, đáng lẽ lúc trước chúng ta phải bàn bạc với con một chút, rồi mới ra quyết định.
”Cố Hàm Giang nghe vậy chỉ mím môi, không nói gì.
Tống Vân nhìn, điều chỉnh cảm xúc của mình một chút: “Nếu như vậy, mẹ xử lý công việc trong tay một chút, nhìn xem có thể xin nghỉ mấy ngày hay không, đi tới nhà họ Tạ cầu hôn.
Tốt nhất cũng nói một tiếng về chuyện này với ông nội con, con xem là con đi nói hay là mẹ đi nói?”“Con đi.
”Cố Hàm Giang còn chưa ngồi ấm mông đã đứng dậy từ trên ghế, vội vàng rời đi.
Tống Vân nhìn cánh cửa bị anh đóng lại, đột nhiên cảm thấy một trận bực mình.
Bàn bạc ổn thỏa chuyện đính hôn này, anh đã gấp không chờ nổi chạy lấy người, không hề nói một câu dư thừa nào với người làm mẹ như bà.
Hoá ra không phải vì Tạ Miêu, anh căn bản sẽ không tới tìm bà à?Con dâu còn chưa có cưới đâu anh đã lập tức quên mẹ rồi!Cố Định Sơn nghe nói muốn tới nhà họ Tạ cầu hôn một lần nữa, lại không kinh ngạc như Tống Vân.
Từ lần trước Cố Hàm Giang tới tìm ông vì việc của dì Viên, dù sao thì trong lòng ông đã có chuẩn bị.
Ông cụ rõ ràng vui mừng, còn đặc biệt sai dì chăm sóc cuộc sống hàng ngày của ông làm nhiều thức ăn giữ cháu trai ở lại ăn cơm.
Khi Cố Hàm Giang về đến nhà, Tống Vân đã tan tầm, đang ngồi trên sô-pha ở phòng khách xem tivi.
Tầm mắt của anh vô thức rơi xuống điện thoại đặt trên bàn, lại nhớ tới Tống