Cô Ngưu bỗng hóa thân thành Hoàng thái hậu trong cung, tận tình khuyên nhủ cô phải “ban ơn mưa móc”, thực sự khiến Tạ Miêu đứng đực ra đó.
Cô đối xử bình đẳng với tất cả môn học, không chê ghét môn nào, nhìn bài văn mà cô nộp sáng nay là biết.
Tạ Miêu ù ù cạc cạc nghe hồi lâu, cô Ngưu mới lấy một tờ bài tập đưa cho cô.
“Chuyện này cô sẽ không truy cứu, có điều không được có lần sau.
Quay về viết lại bài văn sáng nay một lần nữa, trước giờ tan học đưa đến văn phòng.
”Tạ Miêu nhìn, lại thấy đó là bài văn cô nộp sáng nay, càng ngơ ngác hơn, “Thưa cô, bài văn này có vấn đề gì ạ?”Có vấn đề gì ạ?Cô Ngưu nhíu mày nhìn cô, “Em cảm thấy không có vấn đề?”Tạ Miêu xem lại kỹ càng một lượt, vẫn mờ mịt như cũ, “Không viết sai mà.
”Trong mắt cô Ngưu, hành vi này đúng là già mồm không chịu nhận sai.
Thái độ của cô với Tạ Miêu đã mềm mỏng lắm rồi, vì giữ thể diện cho Tạ Miêu nên cũng không nói huỵch toẹt ra.
Ánh mắt cô Ngưu trở nên lãnh đạm, giọng nói cũng có phần nghiêm khắc, “Bài văn này thật sự là do em viết?”“Vâng ạ.
”“Vậy tại sao nét chữ lại khác với bài tập em nộp trước đây?”Nét chữ?Cuối cùng Tạ Miêu cũng phản ứng trở lại, sau đó không biết nên khóc hay nên cười.
Cô xắn ống tay áo lên cho cô Ngưu xem tay phải quấn băng của mình, “Thưa cô, tay phải của em bị thương, em dùng tay trái để viết văn ạ.
”Cô không quen viết chữ bằng tay trái, nét chữ viết ra ngay cả bản thân cô cũng không quen chứ đừng nói cô Ngưu.
Cô Ngưu cũng không thể ngờ được lại có nguyên nhân này, vẻ mặt lập tức hiện lên vẻ bối rối.
Nhưng trước nay cô Ngưu là người cẩn thận, nghe Tạ Miêu nói như vậy, bèn tìm một trang giấy, bảo Tạ Miêu viết lại bài văn tại chỗ.
Quả nhiên nét chữ giống hệt bài văn buổi sáng, cũng trau chuốt không có một chỗ sai nào giống như vậy.
Cô Ngưu rất hài lòng, lại cảm thấy có phần ngượng ngập, “Là cô trách nhầm em, em giỏi lắm, quay về học bài đi.
”Trước khi đi cô giáo còn cổ vũ Tạ Miêu: “Người xưa có câu ‘Thư trung tự hữu hoàng kim ốc, thư trung tự hữu ngàn cân túc’*.
Có thể thấy việc đọc sách vẫn hữu dụng, cho dù bây giờ không thể thi đại học, vẫn có thể tìm hiểu qua việc đọc sách, trau dồi bản thân, em cố gắng duy trì.
”*Đọc sách mang lại rất nhiều lợi ích cho bản thân.
Tạ Miêu gật đầu, “Cảm ơn cô ạ.
” Xoay người ra khỏi văn phòng.
Tạ Miêu vừa về đến lớp học, lập tức có vô số ánh mắt đồng loạt nhìn vào cô,