Thấy cha mình không có phản ứng, Lạc Di có chút sốt ruột: “Thầy thuốc Lý nói có thể dùng làm thuốc hạ sốt, cha, mau lấy sách thuốc ra so sánh một chút xem.
”Lạc Quốc Vinh ngơ ngác lấy sách thuốc ra, tay run run lật trang giấy, càng sốt ruột thì càng không lật ra đến, rốt cục là tờ nào chứ?“Trang thứ hai mươi chín.
” Giọng nói lanh lảnh của Lạc Di vang lên bên tai ông.
Lạc Quốc Vinh lật nhanh trang giấy, quả nhiên đã tìm thấy hình ảnh trọng lâu ở trang thứ hai mươi chín, giống hệt thứ mà Lạc Di đang cầm trong tay.
Con ngươi của ông co lại, trong lòng nhận lấy sự kinh ngạc cực lớn: “Tiểu Di, làm sao mà con biết là ở trang hai mươi chín?”Vẻ mặt Lạc Di khó hiểu: “Không phải là hôm qua đã xem rồi sao?”Dáng vẻ như đương nhiên của Lạc Di làm cho Lạc Quốc Vinh không nhìn được mà nghi ngờ cuộc đời, người với người có khác biệt nhau lớn như thế sao?Hôm qua ông cũng đã xem rồi, nhưng mà cái gì cũng không nhớ rõ, chứ đừng nói cái gì mà nội dung của từng trang.
Nhưng mà, cô con gái mười tuổi của ông thì chỉ xem một chút thôi mà đã nhớ kỹ rồi!Ôi trời, người mà ông sinh đâu phải con gái! Rõ ràng là một tiểu thần đồng!Người có phúc thì là cái đinh gì chứ, nhà ông là thần