Bà ấy chỉ tùy tiện nhờ bà mối chọn một trong số những người đăng ký muốn xem mắt thôi, bà ấy còn không biết đối tượng lần này trông như thế nào đây.
Hai lần trước chọn tới chọn lui mà vẫn không được, lần này thì không cần nói nhiều nữa rồi, nhất định là không thành công, vậy mà còn hỏi cái gì mà hỏi chứ.
“Nếu ngày mai đám con gái kia còn dám đến đây thì con sẽ gọi anh ấy đến dọa bọn họ, chứng minh rằng chúng ta chẳng có quan hệ gì với cái tên họ Phong kia cả, bọn họ còn dám đến làm loạn thì chúng ta có lý do báo cảnh sát đưa bọn họ về đồn làm việc.
” “Sau này mẹ sẽ nhờ bà mối tìm cho con đối tượng tốt hơn, người này chỉ tùy tiện nhắm mắt mà chọn để tới ứng phó tình hình trước mắt thôi nên chắc cũng không ra cơm cháo gì, gia cảnh của thằng bé này nghèo khó, không có cha mẹ giúp đỡ thì cũng thôi đi, trong nhà lại còn có một ông già tàn tật, người trông cũng chẳng ra làm sao cả.
” Uông Hồng Anh lắc lắc đầu, một bên giải thích rõ với chồng mình, một bên nói những dự tính trong tương lai của mình cho con gái dượng nghe.
Nhạc Thuận gật đầu không nói gì, rõ ràng là đồng tình với những việc bà ấy làm.
Nhưng Nhạc Hỷ lại không đồng ý nói: “Thế này cũng không tốt lắm đi, Vệ Thành thật ra là một người rất tốt, chúng ta làm thế này không phải là đang lãng phí thời gian của anh ấy sao.
”Giống như là chơi đùa người ta chán rồi sau đó bỏ đi vậy.
Cô vừa nói lời này xong thì cặp vợ chồng đều quay đầu sang nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái.
Nhạc Hỷ:“…”Làm sao thế? Cứ như là cho rằng cô không nói được mấy lời này ra vậy.
Nhạc Thuận và Uông Hồng Anh bốn mắt nhìn nhau, sau khi cân nhắc kỹ liền hỏi lại: “Hỷ à, có phải ấn tượng của con với đối tượng xem mắt lần này khá tốt có đúng không?” Nhạc Hỷ gật đầu, nói Vệ Thành là người đáng tin cậy, có thể dựa vào được, lại còn