Chủ nhân của thân thể này thật sự không được học nhiều, chỉ học tới lớp ba mà thôi, chính xác mà nói thì mới chỉ học lớp ba được có mấy ngày.
Đây là tình trạng phổ biến trong thời đại này trọng nam khinh nữ này.
Những bé gái từ nhỏ đã phải phụ giúp gia đình làm việc.
Nếu không phải nhà nước quy định giáo dục bắt buộc thì mọi gia đình sẽ không đưa đứa nhỏ tới trường.
Cứ như vậy, bọn họ sẽ tìm những lý do khác nhau để khiến các bé gái không được đi học.
Bọn họ cho rằng, con gái đến tuổi sẽ lấy chồng, chỉ cần biết làm việc tốt sẽ kiếm được nhiều của hồi môn, học nhiều không có tác dụng gì.
Ngay cả con trai có thể học tập tốt, nhưng rất ít người sẽ có tương lai tốt hơn.
Sau hơn mười năm đọc sách vẫn về nhà làm ruộng.
Vì vậy, hầu hết mọi người đều cho rằng đi học là một vụ "mua bán" lỗ vốn.
Lúc Ngưu Xuân Hoa ở phía đối diện nói những lời như vậy, cô ta lại quên rằng cô ta cũng mới chỉ học đến lớp bốn.
So với Từ Thiên Lam chỉ học hơn có một lớp mà thôi.
Đều là những người chưa tốt nghiệp tiểu học, cư nhiên còn có mặt mũi mà khinh bỉ người khác?
Từ Thiên Lam liếc nhìn cô ta một cái, cô lười cùng cô ta so đo xem ai học nhiều hơn.
Vì tránh cho sự việc bị bại lộ, Từ Thiên Lam không nói thêm gì nữa, chỉ tránh nặng tìm nhẹ mà nói: "Đứa nhỏ không hiểu chuyện và chuyện học hành nhiều hơn thì có liên quan gì đến nhau? Mã Đại nương ở nhà bên cạnh không phải cũng chưa được đi học sao, nhưng bà ấy dạy tiểu Quyên gặp người phải biết chào hỏi, chưa bao giờ dạy cháu gái bà ấy đem người khác đẩy ngã trên mặt đất!"
Nhà hàng xóm là một đôi vợ chồng già, con trai và con dâu họ đều đã bị bệnh qua đời, để lại cho hai vợ chồng già một đứa cháu gái.
Đứa nhỏ cũng không lớn hơn Đại Nữu là bao, nhưng là một đứa nhỏ rất lễ phép.
Đôi vợ chồng già thấy Từ Thiên Lam một mình chăm sóc hai đứa nhỏ rất vất vả, nên ngày thường họ cũng giúp đỡ cô chút ít.
Từ Thiên Lam tiếp nhận được không ít ký ức của chủ nhân thân thể này, nhưng đa số đều là những ký ức không tốt đẹp gì.
Đối với những ai đối tốt với cô, cô sẽ đều ghi nhớ hết.
Ngưu Xuân Hoa không nghĩ tới Từ Thiên Lam còn tiếp tục cùng cô ta tranh luận.
Thậm chí, còn lấy một đứa trẻ không còn ba mẹ ra để so sánh với con trai của cô ta, khiến cô ta tức giận đến mức đỉnh đầu cũng nóng lên: "Từ Thiên Lam, cô có ý gì? Sao cô lại có thể nguyền rủa con trai của tôi? Bản thân cô không sinh được con trai, nên nhìn thấy con trai của người khác đều không vừa mắt có phải không? Con gái của cô bị đẩy một cái thì đã sao, không phải nó cũng không có việc gì sao?"
Từ Thiên Lam đối với những người không nói lý như vậy, không còn lời gì để nói, đây là loại người đã sai còn gân cổ lên cãi phải không?
Từ Thiên Lam vừa đĩnh nói lại thì mọi người trong nhà đều đi làm về.
Mẹ chồng vừa bước vào cửa, không hiểu chuyện gì chỉ biết hai người đang cãi nhau, liền trực tiếp mắng: Từ xa đã nghe thấy các cô cãi cọ, chán sống à! Cũng không biết đường mà đi nấu cơm, còn ở chỗ này là cãi nhau cái gì? "
Ngưu