Thím khách hàng nghe Khương Nhường nói như vậy xong vẫn cảm thấy cái già này quá đắt vì vậy liền lắc đầu rời đi.
Khương Nhượng cũng không vội, chắc chắn luôn có người biết hàng.
Ngay sau đó không lâu một nam nhân hơn ba mươi tuổi bước lại đây, vợ của hắn vừa sinh cho hắn một cô con gái, hắn đang cao hứng đến hỏng rồi, tính toán muốn mua một con gà mái già về bồi bổ cho vợ mình.Khương Nhượng báo giá một cân gà 35 đồng, hắn chẳng mặc cả một câu.
Hai người đi tìm chỗ làm thịt gà, ở đó cân gà được ba cân bẩy lạng, tính ra chính là 129 đồng 5 mao.
Nam nhân kia định dùng di động chuyển tiền cho Khương Nhượng, cô ngượng ngùng nói : “Anh trai, tôi không mang theo di động, anh có thể trả tôi bằng tiền mặt được không?”Những năm này mọi người đã hoàn toàn dùng di động để trả tiền, rất ít người mang tiền mặt ra cửa đi mua đồ.
Nam nhân này tên là Tiểu Mãnh, anh ta nhanh chóng tìm một người bán hàng rong đổi ra 130 đồng tiền mặt trả cho Khương Nhượng.
Khương Nhương lấy ra mấy đồng trong túi, mấy đồng này là anh trai đi vay quanh thôn cho cô mang theo đi đường.
Mấy đồng tiền lẻ của hai mươi năm trước hiện tịa vẫn được lưu thông.Khương Nhượng tìm năm đồng tiền lẻ trong túi ra trả