Với giá 180 đồng một con và Tiêu Bình Minh trả, Khương Nhượng đã thực vừa lòng.
Giá này so với chính cô tự bán lẻ còn nhiều hơn năm mươi đồng, hơn nữa còn trở thành một nguồn tiêu thụ lâu dài.
Khương Nhượng nói : “Tiêu đại ca, trứng gà ta các anh có thu mua không, chính là trứng của mấy con gà mái thả vườn trong nhà, ăn rất thơm ngon”.Tiêu Bình Mminh gật đầu, “Có thu mua a, nếu cô trở về có đồ nông sản tốt cũng mang qua đây bán cho tôi, chẳng sợ sơ lượng nhiều tôi không bán hết, nếu số lượng nhiều tôi sẽ hỏi giúp cô các nhà khác có thu mua hay không”.“Cảm ơn Tiêu đại ca.” Cô gái nhỏ vừa xinh đẹp, giọng lại ngọt, làm cho Tiêu Bình Minh tăng lên hảo cảm.Hai con gà mái Khương Nhượng mang theo liền bán được tổng cộng là ba trăm đồng, nhưng tiền này lại là tiền loại mới cô không thể mang về được, mà mang về cũng chẳng dùng được.
Lúc này, tiệm tạp hoá liền truyền tống đến trong đầu Khương Nhượng thông tin, khi cô bước qua cửa của tiệm tạp hoá, thì tiệm tạp hoá có thể giúp cho cô đổi số tiền này thành loại tiền lưu thông mười năm trước, ba trăm đồng thì vẫn là ba trăm đồng.
Nhưng bên tiệm tạp hoá lại đòi thu bẩy phần phí thủ tục, như vậy trả phí