Khương Nhượng căn bản không muốn để ý tới Trình Văn Năm đang cố gắng đuổi theo mình.
Trình Văn Năm cũng không biết mới ngắn ngủi một ngày mà thôi, Khương Nhượng mà hắn biết đã chết qua một lần, hơn nữa còn trọng sinh trở lại, cô đã có thể nhìn thấu được bản chất con người của hắn ta.Trình Văn Năm thấy Khương Nhượng chỉ lo đi về phía trước, còn nghĩ cô vẫn đang tức giận hắn.
Sau đó hắn chú ý nhìn Khương Nhượng kỹ hơn thì thấy cô hôm nay mặc một bộ váy liền thân màu xanh lá sen trông rất đẹp.
Trình Văn Năm lại chú ý thấy trên tay Khương Nhượng có một bao nilon to, liền nhanh chóng muốn cầm lấy: “Em mua cái gì vậy, để anh cầm giúp cho em”.Khương Nhượng đang đâm đầu đi về phía trước, đột nhiên dừng chân đứng lại.
Trình Văn Năm chính là một người như vậy, mặc kệ hắn có thích người trước mặt hay không, thì khi hắn nói chuyện với người ta vẫn bày ra cái bộ dáng ôn nhuận vô hại.
Đời trước Khương Nhượng chính là bị bộ dáng giả vờ giả vịt này của hắn lừa hai mươi năm.Khương Nhượng liền đẩy tay hắn ra, nói: “Không cần đến anh.
Không phải anh nói chúng ta không đăng ký kết hôn hay sao.
Hôm nay tôi về nhà một chuyến đã nghĩ thông suốt