Tào Kiều là người hoạt bát và nhiệt tình, rất thích lảm nhảm, lại từng đi du học, nên nói chuyện có chút thoải mái, không câu nệ.Thấy mặt cô, cậu liền nói, " Chị dâu, chị cứ yên tâm đi, em đang dùng cách châm cứu mới cho anh ấy, mấy ngày nay đem anh ấy điều trị tốt lên một chút rồi, buổi tối động phòng tuyệt đối không có vấn đề"Cố Thiêm Hành nghe vậy thiếu chút nữa đánh cho Tào Kiêu ngã sấp, làm Tiền Nguyệt Hoa có chút khiếp sợ, đứa bé này nơi nào giống người bị bệnh, nhìn sức lực của thằng bé xem, rất có khả năng vật ngã được một con trâu đó.Khương Ninh cũng rất tò mò cơ thể của Cố Thiêm Hành, gần đây nhờ mỗi đêm luôn học tập cùng sự giúp đỡ của Tiểu Bạch, y thuật của Khương Ninh rất tiến bộ.
Cô phải nhân cơ hội xem mạch cho anh Thiêm Hành, mới hiểu hết bệnh tình của anh được.Nhưng cô biết anh đang cố tỏ ra mình rất ổn, nghĩ đến buổi tối ngày đó, anh vì cứu cô mà bị cảm lạnh.
Cô nhìn bộ dáng phấn chấn của anh liền biết anh yên lặng một mình chịu những cơn đau cùng khó chịu trong cơ thể.Biết vậy cho nên ngày hôm sau lúc đón dâu, Khương Ninh nói qua với Kiều Du cùng mẹ cô đừng nên quá khó xử Cố Thiêm Hành.Kiều Du vì không làm khó được Cố Thiêm Hành nên liền gây khó dễ cho Tào Kiêu.Tào Kiêu vừa nhìn thấy Kiều Du liền muốn chạy, " Đồ gà trống vắt chày ra nước, đúng là oan gia ngõ hẹp mà""Nam phượng hoàng, hôm nay anh đừng nghĩ bước qua cửa này" Chân Kiều Du đạp lên chiếc ghế dài bên cạnh, bày ra tư thế nghiêm trang của một nữ cảnh sát.Kiều Du với Tào Kiêu lớn lên cùng một đại viện, từ nhỏ tính tình Kiều Du đã rất nghịch ngợm, chuyện con trai có thể làm, cô cũng có thể làm, ở giữa bầy con gái cô chính là đại ca.Mà mẹ của Tào Kiêu lại là người thích làm thơ, thích phong hoa tuyết nguyệt, thường thường cả ngày ngâm vài ba bài thơ.Vì vậy Tào Kiêu bị ảnh hưởng bởi mẹ cậu, rất thích ngâm thơ, ngắm trời trăng mây gió, khi còn nhỏ cậu rất nhát gan lại thích khóc nhè.
Kiều Du cảm ấy cậu ấy không có sự mạnh mẽ của con trai nên thường xuyên ăn hiếp cậu ấy.
Cho nên Kiều Du sửa tên riêng của cậu thành phượng hoàng, ý là có hoa mà không có quả, đẹp nhưng không dùng được.Còn tên riêng của Kiều Du có ý gà trống vốn dĩ rất dữ, vắt chày ra nước lại càng hung dữ.
Vốn dĩ vắt chày ra nước là chỉ sự keo kiệt bủn xịn, nhưng qua cách nói của hai người họ liền hoàn toàn biến đổi.Hôm nay là ngày cưới của Cố Thiêm Hành, anh tự nhiên không thể cho Tào Kiêu làm bậy.
Khương Ninh lại qua nói giúp, Kiều Du cũng biết hôm nay không thể nháo quá lâu, thù của họ càng ngày càng sâu.Hai oan gia này lăn lộn thiếu chút nữa qua giờ lành, cũng may chú rể vào đưa cô dâu ra cửa vừa đúng giờ lành.
Khương Ninh ra cửa gấp gáp nên chưa nói tạm biệt tốt cha mẹ cô.
Vì anh ba tiếp khách mời nên có thể nói nhiều với anh ấy dăm ba câu.Hai ngày trước Khương Nhất Minh mới trở về, với chuyện của em gái, anh cũng không hỏi nhiều, chỉ là nhìn Cố Thiêm Hành nói," Thiêm Hành, chúng ta coi như quen biết đã lâu, cậu làm người thế nào anh đều rất rõ ràng.
Anh chỉ muốn nói với cậu một câu là em gái anh tuyệt đối không được chịu một chút ủy khuất nào"Khương Ninh nghĩ đến thân thể của Cố Thiêm Hành nên không muốn Khương Nhất Minh nói nhiều.
Khương Nhất Minh lại làm lơ cô, muốn tiếp tục trò chuyện cùng Cố Thiêm Hành, lại không nghĩ đến Cố Thiêm Hành có thể cùng anh ba trò chuyện vui vẻ như vậy.Nói chuyện mãi một lúc lâu đến khi Nghiêm Chi ở bên kia thúc giục bọn họ đi ra ngoài đón tiếp khách.Thôn Đại Lăng làm việc vui, giống nhau đều muốn mời hàng xóm có quan hệ tốt, hoặc là những nhà đã từng qua lại, mời qua mời lại vì nhân tình.
Cho nên hôm nay bữa tiệc rất náo nhiệt, tổng cộng có bốn bàn.Ở cửa Cố gia bày hai bàn, ở thím Vương cách vách bày thêm hai bàn nữa, có người ăn chỗ thứ nhất xong lại chạy qua chỗ thứ hai ăn, ăn xong bốn bàn tiệc mới xem như kết thúc.Vì nhà họ Cố và nhà họ Lý có xích mích cho nên bàn tiệc không bày phía bên đó.
Trời tháng 11 đôi lúc sẽ có những cơn mưa nhỏ kéo dài, không thì trời âm u xám xịt, may mắn ngày hôm nay bầu trời có ánh nắng rực rỡ.Pháo nổ to đùng đoàng...Khương Ninh mặc áo cưới màu đỏ, trên đầu đội hoa hồng nắm tay Cố Thiêm Hành đứng ở giữa đám người tiếp đãi khách mời.
Nhìn bọn họ rất xứng đôi, đẹp đến