Tiền Nguyệt Hoa mắng, Khương Ninh không lên tiếng.Bà nói rồi lại nói, sau đó liền không muốn nói nữa.Tiền Nguyệt Hoa đoạt xe đạp từ trong tay Khương Ninh, “Ngồi phía sau đi.”Khương Ninh nghe lời ngồi xuống phía sau toa xe.Tiền Nguyệt Hoa khóe miệng mỉm cười đạp xe nhanh về nhà.Khương Ninh ở phía sau ôm eo, gương mặt dán vào lưng của bà, “Mẹ, ta nhớ ngươi.”Tiền Nguyệt Hoa đạp xe đạp chân càng thêm có lực, bà làm sao lại không nhớ con gái út.Khương Ninh là em út, mặt trên có ba cái ca ca.
Là Tiền Nguyệt Hoa năm đó mạo hiểm sinh mệnh, chấp nhận nguy hiểm đem nàng sinh ra, cho nên mọi người luôn đối với nàng cầm trên tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan.
Nàng muốn thế nào, bọn họ đều làm như thế đó!Trên đường trở về.Tiền Nguyệt Hoa hỏi, “Giấy ly hôn của các ngươi khi nào có thể nhận được?”“Ngày mai.
Tiểu du cùng ta nói, lãnh đạo đã ký tên.”“Kia ngày mai ta đưa ngươi về thôn Đại Lăng lấy đồ vật.
Đặng Lan nữ nhân này không phải dễ chọc, nàng nếu dám khi dễ ngươi, ta cùng nàng liều mạng!”Trước kia cha ở bên ngoài vội thời điểm, mẹ một mình chăm sóc nàng cùng ba ca ca.Mẹ nàng không hung một chút, sao có thể bảo hộ bọn họ.Mà Đặng Lan, mẹ nàng tự nhiên cũng hiểu biết.
Ngươi mạnh, nàng liền yếu.
Ngươi yếu, nàng liền mạnh.Khương Ninh liền biết mẹ thật sự rất yêu nàng.Nàng hạnh phúc giơ lên khóe miệng, “Mẹ, ngài thật tốt.”“Nha đầu chết tiệt kia, miệng ngọt như vậy.
Là sợ ta mắng ngươi đi?”“Ngài mắng ta, ta cũng thích nghe.”Tiền Nguyệt Hoa trong lòng nghi hoặc, con gái thay đổi thật lớn a, có thể là ra ngoài một chuyến, ăn một hồi mệt, hiểu chuyện, chỉ là đại giới quá lớn, làm bà đau lòng thật sự.Hai mẹ con nói chuyện phiếm một chút liền đến cửa nhà.Đại viện bọn họ hiện tại ở là lão địa chủ trước đây lưu lại, sân lớn thật sự, là cái nhị tiến tứ hợp viện.Chính viện hơi lớn, cho gia đình mình ở.
Nhị tiến hậu viện liền cho nhà nhị thúc bọn họ ở.Nói đến nhị thúc.Khương Ninh liền không khỏi nghĩ đến như hoa như ngọc đường muội —— Khương Tú.Lại nói tiếp nàng có thể gả cho Lý Đại Quải, ít nhiều nhờ đường muội này hỗ trợ.Kiếp trước nàng cùng muội ấy quan hệ cũng không tệ lắm, nhị thẩm cùng mẹ nàng quan hệ cũng không tồi.
Sau khi cha cùng các ca ca được phân đến chỗ này, cha nàng nghĩ sân lớn, một nhà ở cũng hơi hiu quạnh……Nhị thúc mất sớm, nhị thẩm một mình nuôi sống đường muội, cũng gian nan.
Cho nên liền an bài cho bọn họ ở sân sau.Toàn gia chỉnh chỉnh tề tề, nhưng thật ra náo nhiệt.Vào cửa.Vòng qua ảnh bích, Khương Ninh liền nghe được phía sau cửa thanh thúy tiếng cười, “Nhị ca, ta còn muốn! Còn muốn……”Thanh âm kia mềm mại thật sự, làm người không khỏi da đầu tê dại.Đến trước hoa viên, liền nhìn thấy bóng dáng đang mỉm cười, không phải ai khác, mà chính là đường muội nàng Khương Tú.Nàng ấy vừa quay đầu nhìn thấy Tiền Nguyệt Hoa thời điểm, lập tức ngọt ngào hô: “Đại bá mẫu, ngươi đã trở lại! Ta đang cắt trái cây, ngài ăn chút.”Người không biết, còn tưởng rằng Khương Tú mới thật sự là con của mẹ nàng.Trước kia nàng không cảm thấy gì, hiện tại lại thấy rất kỳ quái, ba mẹ đều thực gầy, các ca ca cũng thực gầy, vì cái gì liền nàng một người béo thành như vậy.Hơn nữa nàng nhớ mang máng khi còn nhỏ nàng rất gầy, trên mặt cũng trắng nõn, không có tàn nhang.Nhưng từ sau khi dọn đến đại viện này, nàng liền bị bệnh một hồi, sau đó nhị thẩm đi tìm thầy lang, cho nàng uống một ít trung dược mới trị hết bệnh của nàng.Chỉ là sau khi lành bệnh…… đại bổ một hồi, nàng đột nhiên liền từ 90 cân lên đến 160 cân, trên mặt cũng nhiều tàn nhang.
Cả nhà trên dưới cũng không ai nghi ngờ, rốt cuộc bệnh nặng khỏi hẳn, béo là bình thường.Chỉ là lúc này béo liền không gầy xuống được nữa.
Cha nàng liền nghĩ béo chút, cũng tốt hơn bị bệnh.Nói đến đảo cũng lạ, thời điểm lúc nàng còn gầy, ba ngày hai bữa cảm mạo.Nhưng sau này béo lên, thân thể liền trở nên thực tốt, cả năm cảm mạo không đến một lần.Chỉ là sau đó nàng vì làm buôn bán, đi sớm về trễ, lại không ăn cơm đúng giờ, đem thân thể làm cho suy yếu.Khương Ninh trong lúc thất thần, Khương Tú không biết khi nào chạy tới, ôm chặt nàng, “Ninh tỷ tỷ…… Ngươi đã trở lại! Ta rất nhớ ngươi a…… Di, như thế nào không có nhìn đến tỷ phu a……Về nhà mẹ đẻ thời điểm, không phải hẳn là cùng ngươi cùng nhau trở về sao?”Khương Nhất Trạch cũng tò mò hỏi, “Đúng vậy, xưởng sắt thép có bận rộn như vậy sao? Bồi ngươi về nhà mẹ đẻ thời gian đều không có.”Tam ca là xưởng sắt thép kỹ sư.Nhị ca là quân nhân, hiếm khi về nhà, gần đây là bởi vì nàng kết hôn, cho nên xin nghỉ lâu một chút.Chính là ngày nghỉ của nhị ca còn chưa xong, thì hôn nhân của nàng đã phải tan rã.Khương Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Ta muốn ly hôn.”“Cái gì?”Tức khắc mọi người đều ngồi lại đây.Đặc biệt chuyên bát quái nhị thẩm, “Ai u, ta tiểu Ninh Ninh, ngươi sao lại ly hôn a.
Lý Đại Quải thanh niên tài giỏi, đẹp trai ngươi đi đâu mà tìm được.
Rốt cuộc bộ dáng ngươi vốn dĩ liền không tốt tìm nhà chồng.
Hiện tại ly hôn, sợ là càng khó tìm.”Nàng vừa dứt lời, Tiền Nguyệt Hoa liền không cao hứng, đẩy tay nhị thẩm , “Con gái ta nếu không cưới chồng, ta có thể nuôi nàng cả đời!”Khương Tú lặng lẽ trừng mắt nhìn mẹ nàng, đến trước mặt Tiền Nguyệt Hoa, "Ninh tỷ nhà ta tốt như vậy, Lý Đại Quải kia nhất định là khi dễ Ninh tỷ của ta cho nên Ninh tỷ mới ly hôn.Ly liền ly! Ta sẽ nuôi Ninh tỷ, hừ, chúng ta cả nhà đều nuôi Ninh tỷ!”Khương Tú chính là đặc biệt biết cách làm Tiền Nguyệt Hoa thích.
Giống như hiện tại, Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Tú, liền càng thêm thích.Khương Nhất Trạch chú ý trọng điểm không giống nhau, “Ninh Ninh, hắn có phải hay không làm chuyện thực xin lỗi ngươi, hỗn trướng đồ vật! Dám khi dễ muội muội ta, đôi mắt hắn bị mù sao?”“Ca, ta chính mình báo thù.
Hắn hiện tại bị bắt giam ở Cục Công An, ngồi xổm mười lăm ngày mới được về.
Cục Dân Chính bên này ngày mai liền đem thủ tục ly hôn làm xong, về sau chúng ta liền không có liên quan!”“Đừng cho ta nhìn thấy mặt hắn, nếu không ta băm hắn.”Khương Nhất Trạch nắm chặt tay đến khanh khách rung động.Mà bên này Khương Tú nhìn mẹ nàng rất không hài lòng, nhẹ cắn cắn môi, trên mặt tràn ngập không cao hứng.Chuyện Khương Ninh muốn ly hôn, người trong nhà đều đã biết.
Khương Ninh vốn dĩ làm tốt chuẩn bị bị mắng, kết quả mỗi người đều thật cẩn thận hống nàng, sợ nàng khổ sở.Về đến nhà đêm thứ nhất.Nàng đặc biệt an tâm, cảm giác mất mà tìm lại được, quá mức tốt đẹp.Meo...!meo...!Ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng mèo kêu.
Đây là mèo lúc ở nhà nàng nuôi.
Sau đó cưới chồng, nàng liền đưa nó cho Khương Tú.Con mèo này, muộn như vậy còn chạy loạn làm cái gì?Khương Ninh mặc thêm áo khoác, liền đi ra ngoài tìm mèo.Mèo là ngửi được mùi vị của nàng, cho nên lại đây tìm nàng sao?Nhưng Khương Ninh mở cửa, lại không thấy con mèo béo .Thời điểm lúc nàng muốn trở lại phòng thì mèo béo lại đến đây, cái đuôi ở trên đùi nàng cọ cọ, ngay sau đó lại chạy.“Hảo a, ngươi cư nhiên dám chạy……”Khương Ninh kéo tốt quần áo, liền chạy đuổi theo.Mèo