Nhóm dịch: Uất Kim HươngThấy Cố Giai Tuệ dẫn Đại Oa và Tiểu Oa đến nộp tiền, giáo viên nhìn Đại Oa, hỏi: “Học lớp mấy?”Cố Giai Tuệ nghĩ Đại Oa mới chỉ học nửa học kỳ rồi nghỉ, tuy bây giờ đã mười tuổi nhưng cứ cho học lớp một là được, cô trả lời: “Học lớp một đi, trước đây nó mới học được nửa học kỳ.”Nhưng Đại Oa cau có nói: “Con muốn học lớp ba.”Giáo viên sửng sốt, cười nói: “Con nghe lời mẹ đi, kiến thức mỗi lớp không giống nhau, lên thẳng lớp ba con sẽ theo không kịp đấy.”Đại Oa không nói chuyện, Tiểu Oa nhanh nhảu giải thích cho anh trai: “Cô, mẹ, anh hai học giỏi lắm! Anh tự học xong bài của lớp hai rồi.”Giáo viên bất ngờ nhìn hai đứa bé, không tin lắm: “Tự học à? Học thế nào?”Cố Giai Tuệ cũng tò mò, thấy thế, Đại Oa nhìn về bảng đen, nói: “Cô ơi, con dùng phấn này viết được không?”“Được chứ, con dùng đi.”Đại Oa cầm phấn bước đến cạnh bảng đen, bắt đầu viết chữ, trước đây bé hay dùng cành cây viết, chưa dùng phấn bao giờ nên không quen lắm, nhưng viết một lúc là quen tay ngay.“Sàng tiền minh nguyệt quang,Nghi thị địa thượng sương.Cử đầu vọng minh nguyệt,Đê đầu tư cố hương.”(Dịch thơ (bản dịch của Tương Như):Đầu giường ánh trăng rọi,Ngỡ mặt đất phủ sương.Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,cúi đầu nhớ cố hương.)Chữ của cậu không đẹp lắm, nét chữ có vẻ ngây ngô nhưng cũng khá tinh tế, chỉ vậy thôi đã khiến cô giáo và Cố Giai Tuệ ngạc nhiên vô cùng.Sau đó Đại Oa lại viết mấy phép tính với số có hai chữ số, cô giáo gật đầu liên tục: “Thế này là học lớp ba được rồi, cô sẽ báo danh vào lớp ba cho con.”Trên đường về, Cố Giai Tuệ không nén được sự tò mò: “Đại Oa, con tự học kiểu gì thế?”Đại Oa cúi đầu: “Mấy lúc rảnh con sẽ chạy đến ngoài lớp học nghe lén, về nhà tập viết trên nền đất.”Không hổ là giáo sư nổi tiếng của đại học Thanh Hoa trong tương lai! Cố Giai Tuệ càng nhìn càng thấy thằng bé vừa mắt, vỗ bả vai con trai, chân thành nói: “Đại Oa giỏi quá! Nhất định phải giữ vững tinh thần hiếu học như thế nhé! Chắc chắn tương lai của