Nhóm dịch: Uất Kim HươngDựa theo quy chế ở nông thôn, Cố Giai Tuệ phải xuống ruộng làm việc.Không làm việc thì không có công điểm, đến cuối năm không được phát tiền, cả gia đình sẽ bị hụt mất một khoản thu nhập.Nhưng trên thực tế, khi Thẩm Quốc An kết hôn với Cố Giai Tuệ, anh dặn dò cô rằng nếu như không muốn xuống ruộng thì không cần phải đi.
Làm lụng ngoài đồng vất vả cực nhọc, một mình anh đi làm đã đủ cho cả nhà ăn rồi.Số tiền Thẩm Quốc An kiếm được thật sự rất nhiều, một hai tháng lương của anh gần bằng với tiền công người khác xuống ruộng cả năm.Nhưng Lý Ái Liên vẫn cứ nhai mãi vấn đề này, thường xuyên mắng mỏ sỉ nhục cô.
Cố Giai Tuệ chịu không nổi chỉ có thể cắn răng ra đồng làm việc.Sau đó Lý Ái Liên dần dần đàng hoàng trở lại, chỉ dám nhỏ giọng chửi thầm.
Nếu như Cố Giai Tuệ ở nhà, bà ta còn có thể xỉa xói thẳng mặt, thế nhưng cô đã chấp nhận đi làm rồi.Buổi sáng Cố Giai Tuệ luộc hai quả trứng gà, ngâm hai miếng bánh quy với ít nước nóng cho dễ ăn.
Ba mẹ con xử lý bữa sáng xong, Đại Oa đến trường học, Tiểu Oa ở nhà chơi, Cố Giai Tuệ thì lên đường đi đến đội sản xuất.Không phải cô thích tự làm khổ mình, mà là quả thật cảm thấy hứng thú với dạng lao động tập thể ở niên đại này, muốn đến trải nghiệm thử xem rốt cuộc là như thế nào mà thôi.Hiện tại đang là cuối tháng chín, đúng lúc gần tới mùa thu hoạch, mấy người đàn ông ở trên sân đập lúa đang kéo con lăn bằng đá lăn qua mặt đất, chờ sau khi mặt đất được san bằng thì để đó cho khô ráo, vậy là đã có thể đem lương thực ra phơi nắng.Một số người cầm theo cuốc cùng với lưỡi liềm đi thu hoạch ngô và vừng sớm.
Cố Giai Tuệ dõi mắt nhìn theo, chỉ thấy một mảnh đất rộng trồng đầy ngô.
Cây ngô sinh trưởng rất tốt, còn cao hơn cả đầu người, nhìn qua quả thật rất đã mắt.Cô đi đến khu vực đội sản xuất phân công, gặp Mai Tinh ở đó.Nhân vật nữ chính ở trong tiểu thuyết lúc này đang mặc