Nhóm dịch: Uất Kim HươngLúc Cố Giai Tuệ nghĩ đến Mai Linh, Mai Linh cũng đang nghĩ đến Cố Giai Tuệ.
Vốn dĩ cô ta muốn dùng quần của Lâm Tri Thanh để hãm hại Cố Giai Tuệ nhưng sau khi rộ lên tin đồn, Mai Tinh lại cầm quần đi luôn, hoàn toàn không cho cô ta cơ hội làm chuyện ấy.
Tất cả mọi người đều hiểu lầm thái độ của cô ta đối với Lâm Tri Thanh, ngay cả mẹ ruột cũng đánh cô ta.
"Sau này Lâm Tri Thanh sẽ quay về thành phố, phải là người như chị con mới xứng với thanh niên trí thức như cậu ta.
Linh Tử à, mọi chuyện phải tự mình hiểu lấy, huống hồ quan hệ giữa chị con và Lâm Tri Thanh không tệ, con không thể phá hoại chị mình được, bằng không lại khiến người ta chê cười mất thôi.
"Tuy rằng Mai Linh không có ý gì với Lâm Tri Thanh nhưng lời này khiến cô ta cực kỳ khó chịu.
Cô ta bắt đầu chiến tranh lạnh với Mai Tinh, gặp mặt chẳng nói một câu, song cô ta cũng đang tự hỏi phải làm thế nào để có được niềm tin của Cố Giai Tuệ một lần nữa, hoặc là dứt khoát đẩy Cố Giai Tuệ vào chỗ chết.
Càng nghĩ đến chuyện mọi người xung quanh nhìn mình với ánh mắt khác thường, Mai Linh càng muốn tóm chặt Thẩm Quốc An.
Chờ tới một ngày cô ta gả cho Thẩm Quốc An, vượt qua những ngày tháng sống thua kém người khác như hiện tại, để xem những cặp mắt chó coi thường cô ta đó có đau hay không!…Cố Giai Tuệ giữ gìn mấy món đồ Thẩm Quốc An gửi về vô cùng tốt, cô cũng không muốn động tới chúng, đây là vốn liếng sinh tồn của hai đứa con.
Hai đứa vẫn còn nhỏ, phải có tiền để lo cái ăn cái mặc, cô có thể dành dụm được bao nhiêu cho bọn chúng thì cứ dành dụm.
Nhưng cả nhà họ Thẩm đều ở cùng một chỗ, nhà con cả cũng chỉ có một căn phòng này, tất cả đồ vật đều đặt ở đó.
Cố Giai Tuệ cũng không thể chui rúc ở trong phòng cả ngày, khóa cửa có cũng như không, dùng gạch đập vài cái là mở được, căn bản không thể phòng bị những người có ý định trộm cắp.
Tình hình trị an trong thôn bây giờ cũng tạm ổn nhưng nếu là trộm trong nhà thì khó mà nói trước.
Cố Giai Tuệ có cảm giác hình như Lý Ái Liên dạo này rất đàng hoàng, cũng không hỏi