Tô Cẩm Tú và Vu Hồng Vừa ra cổng, từ xa đã nhìn thấy một người đàn ông thân thẳng như trúc đang đứng ở ngã ba.
Thấy hai người đi ra, người đàn ông kia vội vàng mang theo một chiếc rổ con chạy tới:"Thanh niên trí thức Tiểu Tô.
"Tô Cẩm Tú nói bằng giọng rất lạnh nhạt:"Đồng chí Phó Ái Đảng, anh tìm tôi có việc gì?""Tôi, tôi nghe ông tôi nói, ngày mai cô quay về thành phố?" Phó Ái Đảng hồi hộp xoắn vặn cổ tay mình, trong giọng nói mang theo vẻ dè dặt.
Nhìn người đàn ông lúc này hơi lộ ra vẻ căng thẳng trên gương mặt đôn hậu, ai có thể ngờ được anh ta lại ép cưới nguyên thân, đánh gãy chân cô ấy, ép cô ấy sinh con cho mình chứ?"Đúng vậy, mẹ của tôi bị bệnh nặng, tôi phải trở về thăm bà ấy.
""Vậy sau này cô còn quay lại không?"Tô Cẩm Tú kinh ngạc nhìn anh ta:"Thanh niên tri thức chúng tôi về nông thôn là muốn đến những nơi tổ quốc cần, kiến thiết vì tổ quốc, sao có thể nói không về là không về, đồng chí Phó Ái Đảng có tư tưởng như thế là không được.
"Phó Ái Đảng nhận được tin chính xác, thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Quay lại là tốt rồi, đúng rồi thứ này cho cô.
" Phó Ái Đảng đưa tay muốn nhét cái rổ vào trong tay Tô Cẩm Tú: "Đây là hai mươi quả trứng gà, cô mang về cho mẹ tẩm bổ.
"Tô Cẩm Tú vội vàng vui về sau một bước.
"Không cần