Canh trứng gà có thơm ngon đến đâu cô cũng không muốn ăn, bởi vì trứng gà luộc không bóc vỏ không biết được coi là nguyên vật liệu gì, cô phục chế không mất sức, mấy ngày nay đã lấp đầy bụng, cô ăn trứng gà nhiều đến mức sắp buồn nôn, bây giờ chỉ cần ngửi thấy mùi là cảm thấy như mùi cứt gà.
"Cô ơi, có thể uống canh trứng gà chưa?" Ánh mắt của Tô Vũ Thần cứ dán vào hai chiếc bát để trên nóc tủ.
"Uống đi.
" Tô Cẩm Tú uống một hớp nước trà, rồi mới đứng dậy lấy hai bát canh cho hai đứa cháu.
Canh trứng gà vô cùng thơm, hai đứa trẻ vùi đầu vào bát mà uống.
Nhìn hai đứa ăn, Tô Cẩm Tú lại hỏi:"Buổi trưa các con thường hay ăn gì?""Hâm lại cháo trong nồi, sáng sớm nay mẹ cháu đã nấu rồi.
" Nhờ canh trứng gà mà hai đứa cháu lập tức thân thiết với Tô Cẩm Tú.
Tô Vũ Tinh dẫn Tô Cẩm Tú vào phòng bếp:"Trong lọ còn có dưa muối, trong vỉ còn có ổ bánh ngô.
"Nói xong, nó còn thêm một câu: "Hâm lại là được.
"Tô Cẩm Tú nhấc nắp nồi lên liếc nhìn vào, hâm cơm nóng không phải việc gì khó, thêm chút nước nóng xuống dưới vỉ hấp, sau đó nhóm lửa lên là được, nhưng mà! "Tinh Tinh này, cháu biết nhóm lò không?""Biết ạ.
" Tô Vũ Tinh không phải là đứa suy nghĩ sâu xa, lập tức cầm kìm gắp than khơi lại lò một lần nữa:"Bếp lò vẫn luôn được ủ, lúc nào dùng chỉ thông một chút là được.
""Ha ha, cô ở trong