Từng chậu nước sạch biến thành màu bùn đất, ngôi nhà cũ kỹ của họ Tô trở nên sáng sủa, đến khi người nhà họ Tô quay về nhất định có thể nhìn thấy.
Biểu diễn cần cù xong, đến lúc biểu diễn hiếu thảo.
Cô nhào tới bên người Dương Quế Hoa, lập tức người thấy mùi mồ hôi trên người bà.
Hôm nay trời rất nóng, chân của Dương Quế Hoa lại chưa đỡ, chị dâu cả Chu Ngọc Trúc gầy gò yếu ớt chắc chắn không thể tắm cho bà mỗi ngày, cùng lắm là lấy khăn mặt lau cho bà một chút là xong.
Hơn nữa, Tô Cẩm Tú thấy mái tóc dài của Dương Quế Hoa rối bù xù.
Cô dùng nước nóng trong phích pha một chậu nước, cầm lên, đỡ Dương Quế Hoa xuống giường.
Cũng may Dương Quế Hoa chỉ gãy một chân, một chân khác vẫn còn có thể đỡ được cơ thể.
Đầu tiên Tô Cẩm Tú dùng kéo cắt tóc cho bà, rồi lại dùng nước nóng tắm gội cho bà, sau đó mới đỡ người lên giường.
Mấy ngày không tắm, Dương Quế Hoa cảm thấy cả người nhớp nháp, lúc này như nhẹ đi hai cân.
Nhìn con gái ruột, rồi lại nghĩ đến con dâu lớn Chu Ngọc Trúc, trong lòng bà không khỏi cảm thán, con gái chính là con gái, con dâu chính là con dâu, quả nhiên khác biệt.
"Còn ít nước, con tắm cho Tinh Tinh và Thần Thần, tóc bọn nó bết lại rồi.
"Tô Cẩm Tú nói xong, lại đi tìm dao cạo râu của Tô Cẩm Vũ, cạo đầu trái đào cho hai đứa cháu