Mang theo tâm thái không thể đắc tội người không nên đắc tội, lãnh đạo công xã cấp cho cô giấy chứng nhận quay về thành phố.
Ký giấy xong, gửi đi, bí thư công xã lập tức gọi Điền Đào Hoa tới.
Dù sao Điền Đào Hoa cũng được công xã phái xuống, đương nhiên là người thuộc phe công xã.
Đối diện với câu hỏi của bí thư, Điền Đào Hoa bối rối:"Không thể nào, chăn đệm của con bé còn ở trong viện thanh niên trí thức đấy.
"Điền Đào Hoa nói đến đây, chợt cau mày, mím môi, im lặng một lúc mới nói:"Sợ rằng mẹ của con bé thực sự không qua khỏi.
""Sao lại nói thế?""Lúc trước, nhà cô ấy gửi điện báo tới, nói mẹ bị ngã lúc tan làm, hơn nữa còn ngã rất nặng.
Cô ấy vừa nhìn thấy điện bảo thì ngất xỉu, sau khi tỉnh lại muốn quay về thăm mẹ.
Cô ấy đã đến nông thôn sáu năm, chưa từng về nhà lần nào, chúng tôi thấy cô ấy đáng thương cho nên viết giấy chứng nhận.
Lúc đi cô ấy chỉ mang theo quần áo, những thứ khác đều để lại.
"Bí thư công xã gõ bàn một cái:"Về vấn đề quản lí thanh niên trí thức, các chị nhất định phải để tâm, sau này không được để xảy ra tình huống có người quay về thành phố được đơn vị tiếp nhận rồi bên chúng ta mới nghe được tin tức.
Không có quy củ thì không thể làm việc, chị truyền đạt lại tư tưởng này cho viện thanh niên trí thức, để họ nghiêm túc thực hiện.
"Điền