Tiền Phương rất lâu rồi không có ai khoác tay như vậy, mặt không khỏi ngẩn ra.
Đến phòng kế toán, Cúc Hoa đang chờ ở bên trong, nhìn thấy Tô Cẩm Tú cũng không thèm niềm nở, chỉ lạnh lùng gật đầu.
Đợi Tô Cẩm Tú ký tên xong, chị ta không nói câu nào, cầm tiền xoay người đi thẳng ra khỏi phòng kế toán.
Ký tên là xong việc, sau khi ra khỏi phòng kế toán, Tô Cẩm Tú chợt buồn tiểu, liền đến nhà vệ sinh gần phòng kế toán ngay ở tầng này.
Khi quay lại, cô thấy một người phụ nữ đang kéo Tiền Phương vào trong góc, có tiếng nói chuyện thỉnh thoảng truyền tới.
Tô Cẩm Tú chợt dừng bước, lách người một cái trốn vào góc tường bên cạnh, bắt đầu nghe lén.
"Tuy rằng Tiểu Hồ đã mất, nhưng công việc vẫn là của nhà các chị, đây là khoản bồi thường công xưởng trả cho nhà chị, nhưng khi còn sống Tiểu Hồ là cán sự công đoàn.
Trong phân xưởng không thể điều một người khác sang trong thời gian ngắn, phải tìm một người tốt nghiệp cấp hai, hoặc tốt nghiệp cấp ba để tiếp quản công việc trong công đoàn mới được.
"Tiền Phương nghe vậy, sắc mặt lập tức buồn khổ.
Nhà bà chỉ có một đứa con gái học cấp ba, nhưng hiện giờ con gái mất rồi, định tìm một đứa con trai trong nhà họ hàng của chồng ở dưới quê lên làm con thừa tự.
Cho dù chọn một đứa mười tám tuổi cũng đâu có được đi học, lấy đâu ra bằng tốt nghiệp cấp hai