Ngô Lan Lan đưa tay vuốt ngực Tô Cẩm Quốc:"Được được, đừng nổi nóng, em không nhận công việc này nữa được chưa?"Nói đến đây chị ta lại thở dài thườn thượt:"Thực ra em cũng không muốn lấy công việc của mẹ, chỉ là nghĩ mẹ lớn tuổi rồi, giờ lại bị ngã, cũng nên ở nhà hưởng phúc đi thôi.
"Tô Cẩm Quốc không nói gì, nhưng sắc mặt dịu đi một chút.
"Hơn nữa nhà anh cả cũng có hai đứa trẻ con, cộng thêm hai đứa nhà chúng ta, chúng nó đến tuổi nghịch ngợm, mẹ ở nhà trông trẻ không phải tốt lắm sao?""Công tác của mẹ cũng phải để lại cho Tú Nhi, nhưng mà em ấy cũng về nông thôn giống nhà chúng ta.
"Tô Cẩm Quốc nghe vậy lại nhíu mày, trong giọng nói mang theo vẻ không vui:"Nói tới nói lui vẫn là em muốn nhận công việc của mẹ, Ngô Lan Lan, tư tưởng của em rất có vấn đề, muốn phá hỏng sự yên ổn đoàn kết của nhà họ Tô bọn anh.
"Ngô Lan Lan nghe vậy thì ngồi thẳng dậy,:"Tô Cẩm Quốc, anh bị ngốc à? Em gái anh cho dù tốt thế nào, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, chẳng lẽ công việc nhà họ Tô chúng ta lại đưa cho nhà chồng cô ấy sao?""Ngô Lan Lan em dù sao cũng là con dâu nhà họ Tô, tiền kiếm được đều thuộc về nhà họ Tô.
"Nói đến đây cô chị ta đưa tay kéo chăn bọc kín đứa