Ngay lúc Cát Tường đang đau đầu vì không biết bọn buôn người đó ở đâu thì bên cạnh truyền đến một giọng nói khàn khàn: “Bạn học Cát Tường, cậu nhanh lên một chút, sắp muộn học rồi.
”Thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi là giai đoạn vỡ giọng, giọng nói cũng không hề êm tai.
Tiếng gọi làm cho Cát Tường đang thả đầu óc trên mây hoàn hồn lại, cô nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ thì mới phát hiện ra đúng mười phút nữa tiếng chuông vào học sẽ vang lên.
Có lẽ là vừa rồi cô suy nghĩ chuyện đó quá mức nhập tâm, bước chân chậm lại từ lúc nào cũng không biết nữa.
Cô lễ phép nói lời cảm ơn với chàng trai đỏ mặt tía tai bên cạnh, sau đó mới bước nhanh chân đi về phía trường học.
Cô cùng không muốn đến muộn, vừa nghĩ đến những bạn học thường đi muộn vào mỗi buổi sáng đó, giờ thể dục buổi sáng sẽ bị phê bình phải đứng lên ở hàng đầu tiên, điều này khiến cho Cát Tường đang ở độ tuổi coi trọng sĩ diện điên cuồng lắc đầu.
Ngẫm lại thấy thật là xấu hổ, cô thật sự không thể chịu nổi.
Nghĩ đến đây, Cát Tường trực tiếp chạy nhanh đến trường.
Trong lòng cô không nhịn được mà cảm khái, đi vào thế giới này, không cần phải tỏ ra đoan trang nhã nhặn suốt ngày thật là tốt mà…=Thành phố S.
Trường cấp ba trực thuộc đại học F là trường cấp ba hàng đầu thành phố S.
Chỉ cần là người có thể đi vào trường cấp ba này học thì cánh cửa đại