Đồng Thành Quân cười xin lỗi," Hân Hân là nhìn thấy cậu, nhất thời hưng phấn liền chạy tới, chúng ta hiện tại liền rời đi."Nói xong, hắn đưa tay ra xách Đồng Hân, thật vất vả chạy tới, Đồng Hân không đạt đến mục đích, làm sao sẽ dễ dàng rời đi.Cô trái phải né tránh,"Không đi, không đi.
Con cũng phải cùng đóng kịch."Tầm mắt quét qua, khóa chặt trên người đạo diễn ngồi trước màn hình, cô chạy qua đó."Nhanh bắt lấy nó!" Đồng Thành Kiệt sợ chết khiếp, chỉ lo Đồng Hân cái này nhóc con gây rắc rối, làm hại hắn diễn không được phim.Đồng Hân đương nhiên là có đúng mực, cô lại không phải hùng hài tử, đã sớm quan sát qua, hiện tại là hậu tràng lúc nghỉ ngơi, cô chỉ là chạy qua đó.Tiến vào tầm mắt của đạo diễn, ngẩng lên một trương khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu thuộc về trẻ con, giòn giã nói:" Thúc thúc, thúc là ở quay phim sao?"Dương đạo nghe tiếng nhìn sang, chỉ thấy là tiểu bút bê sữa, trong nhà cũng có một đứa con trai không chênh lệch bao nhiêu, không khỏi hòa hoãn sắc mặt, khinh sinh nói:" Đúng vậy! Thúc thúc là ở quay phim đâu.
Tiểu bằng hữu chỉ có mình con sao? Người nhà con đâu?"Đang lúc này, Đồng Thành Kiệt xuyên qua đoàn người đoàn làm phim, đuổi theo tới nơi, nào có nghĩ đến Đồng Hân cái này nhóc con thế mà trực tiếp chạy tới trước mặt đạo diễn, nhất thời sợ đến sắc mặt trắng bệch, có chút nói năng lộn xộn nói:" Đạo, đạo diễn, nó không phải cố ý, ngài không nên trách, trách nó.""Không có việc gì, chớ sốt sắng, đứa nhỏ là của nhà cậu sao?""Hân Hân!" Đồng Thành Quân thanh âm từ phía sau truyền đến, đoàn kịch nhiều người, đồ vật hỗn tạp, Đồng Thành Quân nhất thời không đuổi tới.Đồng Thành Kiệt đột nhiên liền bình tĩnh lại, hắn nói:" Đúng vậy, đạo diễn, đây là cháu gái tôi, tôi lập tức dẫn nó rời đi, thực sự xin lỗi." Dứt lời, bỗng dưng đem Đồng Hân ôm lấy, không để ý Đồng Hân giãy dụa, cương quyết ôm rời đi.Hắn bước mấy bước dài trở lại trước mặt Đồng Thành Quân, đột nhiên đem Đồng Hân nhét lại vào trong ngực Đồng Thành Quân, gương mặt bình tĩnh, nói:" Tam ca, Anh có chuyện gì vậy? Biết rõ ràng Hân Hân là cái thích nhảy ra quấy rồi tính tình, anh cũng không trông nó cẩn thận.
Nó suýt chút nữa đắc tội đạo diễn, đem tôi cũng liên lụy rồi."Đồng Thành Quân ôm con gái, trên mặt khiêm tốn nói:" Xin lỗi, ta cũng không biết con bé hôm nay làm sao.""Được rồi, được rồi, đi nhanh đi." Đồng Thành Kiệt thúc giục Đồng Thành Quân rời đi," Anh không có chuyện gì thì không cần đi tới bên này."Đồng Thành Quân ôm con gái rời đi, hướng về đường cảnh giới bên ngoài đi.Đồng Hân đá tiểu chân ngắn muốn đi xuống," Ba ba, con không đi, con còn muốn xem đóng phim.""Được được, chúng ta tiếp tục xem đóng phim, nhưng là phải cách xa một chút," Đồng Thành Quân cười nói:" Tứ thúc con a, là đối đóng kịch say mê sinh ra sợ chúng ta gây rối cho hắn.""Con muốn gần chút xem...""Xa một chút xem không phải cũng rất đẹp sao." Đồng Thành Quân ôm Đồng Hân, bước mấy bước dài đã rời xa quay chụp hiện trường, mục đích của Đồng Hân muốn để cho đạo diễn nhìn trúng cứ thế thất bại.Nhìn thấy tam ca Đồng Thành Quân hướng bên ngoài xa xa đi, Đồng Thành Kiệt lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn lại đi về phía đạo diễn," Đạo diễn, vừa thật sự rất xin lỗi, cháu gái tôi không hiểu chuyện, quấy rầy ngài." Nói xong, còn cung cung kính kính khom người với đạo diễn, biểu hiện rất biết lễ nghĩa." Không có chuyện gì," Dương đạo diễn cười cười," Đúng là một tiểu cô nương đáng yêu."Lúc này, phó đạo diễn rón ra rón rén đi ngang qua, hắn vội vã hô:" Tiểu Phương, cậu tìm người đến đâu rồi?"Phó đạo diễn Tiểu Phương thấy tránh không thoát, chỉ có thể bước nhỏ chạy tới, gương mặt khổ sở nói:" Nào có nhanh như vậy a! Dương đạo, ngài đề điều kiện cũng quá cao, lại là lâm thời thêm nhân vật, từ Bắc Kinh tìm cũng phải tốn thời gian không phải sao?"Dương đạo diễn nói:" Chỉ là tìm cái hình tượng tốt, có như vậy khó sao? Cũng không biết ở chung quanh đây tìm một chút, xem có hay không người trẻ tuổi thích hợp."Tiểu Phương ánh mắt liếc đến Đồng Thành Kiệt đứng ở một bên, trước mắt đột nhiên sáng ngời," Ai, vị này hình tượng liền không tồi nha! Ăn mặc thật phù hợp hình tượng nhân vật chúng ta muốn tìm."Đồng Thành Kiệt đột nhiên sốt sắng lên, hai ngày nay hắn cùng đoàn kịch công nhân viên quan hệ đến thật tốt, đã sớm biết đạo diễn đang tìm một người trẻ tuổi đến diễn một cái vai phụ rất trọng yếu.
Ngay cả vừa nãy hết sức ngăn cản bắt tam ca rời đi, cũng là không hi vọng tam ca đoạt nổi bật của mình, hắn lớn lên không kém, còn có chút đẹp mắt, nhưng ở trước mặt tam ca hắn, thì chút điểm này không đáng nhắc tới.Dương đạo diễn đánh giá Đồng Thành Kiệt một chút, lập tức lắc đầu một cái," Khí chất không quá được, tuổi nhìn cũng có điểm quá nhỏ."" Khí chất không được, tìm thầy hoá trang hóa hoá trang a! Tuổi cũng có thể hoá lớn," Tiểu Phương cực lực đề cử Đồng Thành Kiệt, nói:" Hắn lớn lên cao như vậy, trang dung họa thành thục một chút là xong rồi.
Ngài lại xoi mói nữa, nhân vật này không tìm được người diễn, vậy liền làm lỡ quay chụp."" Không được, không được." Dương đạo diễn liên tục xua tay, vẫn như cũ kiên trì yêu cầu cao của hắn.Đồng Thành Kiệt tâm tình điên cuồng dâng lên kích động trong nháy mắt đình chỉ, mặt hắn đỏ rồi trắng, trắng rồi lại hồng, không nghĩ tới đạo diễn vậy mà sẽ ở ngay trước mặt hắn trực tiếp từ chối như vậy, điều này làm cho hắn không chỗ dung thân.Thế nhưng Đồng Thành Kiệt vẫn muốn tranh lấy một hồi, hắn mang theo nụ cười hơi lúng túng," Đạo diễn, ngài có thể để cho tôi thử xem, tôi diễn kịch diễn được cực kỳ tốt, cũng đặc biệt đặc biệt yêu thích diễn kịch, thời điểm ở trong trường học tổ chức dạ hội, tôi đều sẽ cùng các bạn học cùng lên đài biểu diễn kịch nói."" Ồ? Cậu diễn kịch nói?" Dương đạo diễn bị Đồng Thành Kiệt dấy lên hứng thú, " Cậu diễn qua những kịch bản nào?"Đồng Thành Kiệt lập tức nói:" 《 Dông tố 》, 《 Quán trà 》, 《 Người lái buôn thành Venice》."" Trong đó đến một đoạn? Cậu diễn ai?"" Con trai Chu lão gia Chu Bình."" Liền diễn một đoạn này, diễn đoạn Chu Bình nửa đêm qua cửa sổ tìm Tứ Phượng," Dương đạo diễn cười nói:" Diễn này một đoạn ngắn cách cửa sổ nói chuyện."Đồng Thành Kiệt tự tin mười phần, hắn diễn qua kịch bản đều nhận