Ba đầu tư thất bại, cuối cùng được ăn cả ngã về không đi vay nặng lãi, đầu tư vào thị trường chứng khoán.
Kết quả mất cả vốn.
Sau một trận cãi nhau dữ dội với mẹ, ba suy sụp tinh thần, phát điên giết mẹ cô rồi tự sát.
Mà cô tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình.
Một đứa trẻ năm tuổi nhỏ bé sống trong mái ấm hạnh phúc với tình yêu của ba mẹ, lại trơ mắt nhìn ba dùng từng nhát dao đâm mẹ tới chết.
Ánh mắt đau đớn của mẹ khi muốn vươn tay tới ôm cô đã in hằn vĩnh viễn trong đầu cô.
Nguồn cơn ba mẹ cãi nhau là do cô cáu kỉnh đánh vỡ một cái bát.
Cô từng nghĩ vô số lần, nếu lúc ấy cô hiểu chuyện không cáu kỉnh, có phải ba mẹ sẽ không cãi cọ, mà ba mẹ không cãi nhau thì sẽ có bi kịch sau này.
Cô áy náy tự trách móc bản thân mà sống trong thế giới nhỏ bé của chính mình.
Đám trẻ con khác ban đầu muốn bắt nạt cô, nhưng sau đó không dám tới trêu chọc cô nữa.
Bởi cô giống một con nhím xù gai khắp người, có thể bùng nổ đâm người bị thương bất cứ lúc nào.
Nhưng ở cô nhi viện, trong một nơi sinh sống tập thể này, sống như một con nhím như vậy sẽ đẩy bản thân vào thế bị cô lập, bị kỳ thị, bị đẩy ra rìa, kết quả cũng chỉ có mình đau khổ chịu đựng.
Chờ khi lớn dần, cô bắt đầu biết cách thu gai nhọn trên người, dần trở nên ôn hòa và lõi đời hơn.
Cô học được cách quan sát nét mặt ngôn từ, biết lấy lòng người mình cần lấy lòng, tự