Cô phe phẩy chiếc quạt hương bồ, mà Tiểu Cầm thì ngủ rất ngon, thậm chí khóe miệng còn đang khẽ cong mỉm cười.
Diệp Chiêu gối đầu lên tay nhìn chằm chằm trần nhà, để mặc suy nghĩ bay xa.
Cô nhớ tới thiếu niên đi xe máy kia, nhớ tới gò má giống Kaede của cậu ta, động tác khi đánh người vững vàng và chính xác, đặc biệt như vậy, Bking như vậy, chẳng lẽ là nhân vật nào trong sách sao?Dù sao nguyên nữ chính Bạch Lộ lớn lên ở Tăng Ốc Vi, mà sau này nguyên thân cũng sinh sống ở đây, có khi thiếu niên kia có quen biết bọn họ, ai biết được chứ.
"Đang nghĩ gì vậy?" Hệ thống đột nhiên hỏi một câu.
Diệp Chiêu không trả lời.
Hệ thống dường như không cần đáp án từ cô, lại hỏi tiếp: "Tiếp theo cô định làm gì?""Không phải nói rồi sao? Đi học, tham gia thi đại học, tìm mẹ cô ấy! " Nói xong, Diệp Chiêu chợt nhận ra cụm từ này nghe như đang mắng người, bèn bổ sung: "Tìm mẹ ruột của nguyên thân.
"Hệ thống lại nói: "Ý tôi là cô định ứng phó ba cô như thế nào, cũng chính là Diệp Định Quốc.
"Diệp Chiêu ngáp một cái, nghiêng người quay mặt ra ngoài: "Không định gì cả, đi bước nào hay bước đó.
"Hệ thống không tin.
Nó đã mò mẫm ra rằng vị ký chủ này suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không thích chia sẻ với nó.
"Tôi không tin.
"Nghe hệ thống nói không tin y như đang làm nũng, Diệp Chiêu không kìm được bật cười, cô hỏi lại: "Mi có cao kiến gì không?"Hệ thống cười "khì khì", rồi thành khẩn nói: "Cuối cùng cô