Đến tầng hai, nơi đây cũng có hai hộ một trái một phải.
Hộ nằm ở phía bắc là nơi ở của Tăng Nhị Xảo, gồm ba buồng hai sảnh, trang trí đơn giản.
Trong phòng khách có đặt một chiếc ghế sô pha cũ và một chiếc TV đen trắng, nơi mà ánh mắt nhìn tới thì đều không có gia cụ nào mới cả.
Tuy cách trang trí cũ kỹ, nhưng nơi đây được dọn dẹp vệ sinh cực kỳ sạch sẽ, gần như không có hạt bụi nào.
Nhà Tăng Nhị Xảo có một phòng trống muốn cho thuê.
Phòng này coi như rộng rãi, có giường và bàn, còn có cả một tủ quần áo cũ, với ban công nhỏ trồng đủ loại hoa cỏ.
Nếu không phải chủ trọ khó tính, Diệp Chiêu rất thích nơi đây, nhưng thật đáng tiếc.
Ra khỏi phòng, khung treo trên bức tường bên nhà ăn thu hút sự chú ý của Diệp Chiêu.
Trong khung gỗ đó, ngoài bức ảnh đại gia đình to thì gần như là ảnh của một cậu trai từ nhỏ tới lớn, mà trông cậu ta khá quen mắt.
Diệp Chiêu nhớ ra, chính là thiếu niên Bking đánh nhau và lái xe máy tối qua.
Hóa ra mẹ con thôn bá chính là cậu ta và mẹ của cậu ta.
"Mấy đứa không tìm được nhà nào tốt như nhà dì ở chỗ nào khác đâu.
" Tăng Nhị Xảo cực kỳ tự tin với nhà mình.
Diệp Chiêu không dám tỏ ra chê bai: "Dì ơi, bao tiền một tháng ạ?""30.
"Diệp Chiêu vờ giật mình, mím môi: "Cháu! Cháu không trả được.
"Tăng Nhị Xảo lập tức thu nụ cười trên mặt: "A Kiều, cô dẫn loại khách gì tới thế? Cô không nói cho con bé biết trước giá sao?"Thím Kiều vội vã phủi trách nhiệm: