Triệu Chanh đã có chuẩn bị từ sớm, một chút cũng không bị bà ta dọa sợ, không phải chỉ là mắng chửi thôi à, ai sợ ai?“Đại Thuận ăn cái gì ở chỗ mẹ, Đại Thuận là cháu của ai chứ? Nếu Đại Thuận là đồ chó vậy không phải mẹ chồng cũng là chó à? Mẹ chồng đây cũng biết cái nhà của Lâm Kiến Thành rách nát sao? Cái nhà rách nát đó còn không phải do có người không tim không phổi phân cho sao, còn nói cái gì mà Kiến Thành ở trong phòng chiếm đoạt tiện nghi, con phi, đồ chó không biết xấu hổ.
”“Mẹ à, mẹ là người sống ở trong thôn Tiên Nữ này đã lâu, cũng tính là người già nên biết lời này là ai nói chứ? Con dâu chỉ là người mới tới, sợ người lạ, lại không ai nói cho con biết rõ sự tình là gì, hiện tại chỉ có thể ngóng trông được mẹ chồng giải đáp thắc mắc.
”Bành Đại Hoa tức giận thật rồi, mặt cũng đã đỏ lên, ngón tay run run chỉ vào mặt Triệu Chanh: “Mày, mày mắng ai là lão già?”Triệu Chanh chậc chậc hai tiếng: “Mẹ à, lỗ tai mẹ nghe không còn được rõ nữa sao, con cũng đâu có phải nói mẹ.
”Bành Đại Hoa khom lưng muốn tìm cái gì đó đánh người, Triệu Chanh thoạt nhìn hơi hoảng sợ: “Mẹ mẹ mẹ, mẹ muốn làm gì? Muốn đánh người à? Con dâu đáng thương mới vừa cửa được một ngày đã bị mẹ chồng đánh sắp chết rồi! Mẹ ơi, rốt cuộc là con làm sai chỗ nào khiến mẹ tức giận như vậy? Còn muốn mạng con nữa?”“Mày mắng tao là lão già thế kia, bây giờ còn có mặt mũi hỏi tao à?”“À, mẹ à, mẹ nói cái này ấy hả, con dâu là chưa từng được học chữ, không biết phải nói thế nào, mà dù sao con cũng đâu có nói mẹ đâu.
”Bành Đại Hoa càng tức giận, cầm cái chổi bên cạnh lên toan muốn đánh người, còn chưa đi đến được hai bước Triệu Chanh đã