Tô Dạng đảo mắt nhìn mặt mũi của mọi người, thật trùng hợp là không chỉ có Trình Tân ở đó, mà còn có một gương mặt quen thuộc – Lê Thận cũng ở đây, đối diện với cô là ánh mắt thể hiện một tia ngoài ý muốn.Những người còn lại cũng không có ấn tượng, ở hiện đại Giang Như Yến tận tụy làm hết chức trách của một bà chủ gia đình, mẹ rất ít khi tham gia gặp gỡ bạn bè, Tô Dạng có thể nhìn thấy rất ít khi cùng bạn bè gặp gỡ.Giang Như Yên cùng hai chị em đang tình cảm mãnh liệt mà khen nhau, ở kia Trình Tân cùng một người đàn ông đầu tấc đi tới, cùng nhau vòng đến sau các cô.Đôi tay đầu tấc chống trên lưng ghế, nói đùa với Giang Như Yên: “Một năm không gặp, Như Yên đã thành đại mmỹ nữ rồi.”Giang Như Yên thẹn thùng xua tay, ngó mắt thấy Trình Tân cũng đang mang ý cười, lỗ tai càng đỏ.Đầu tấc đưa tay chỉ vào Tô Dạng vẫn ngồi một bên không nói lời nào, hỏi: “Vị này là?”“A! Suýt nữa quên mất.” Giang Như Yến nắm tay Tô Dạng, giới thiệu: “Đây là bạn của tôi, tên là Tô Dạng, hai ngày trước, tôi với cô ấy cùng nhau đi bán mấy đồ mà anh tôi không bán được.
Hơn nữa, tôi còn nợ cô ấy một ân tình.
Lúc ăn tết cô ấy không về được nhà, tôi liền cho cô ấy ở nhờ, coi như là trả nợ ân tình.”Sau đó liền quay đầu nói với Tô Dạng: “Cô làm quen cùng