Viện trưởng bệnh viện Nhân Dân nhìn chằm chằm vào phòng bệnh hơn mười phút, xác nhận tất cả các bác sĩ có bản lĩnh thật sự đều đang ở đây, lúc này ông ta mới ý thức được cháu gái nhà mình đã xảy ra chuyện trong nhà thuốc, mà người ở trong nhà thuốc sao không có ai tới đây thăm bệnh hết vậy?Các y tá nhỏ trong trạm y tá gần như không có quan hệ gì với người của nhà thuốc đều lần lượt từng người một chạy qua bên này thăm bệnh vài lần.
Chẳng lẽ trong nhà thuốc đã xảy ra chuyện gì?Mặt mày viện trưởng tối sầm đi tới nhà thuốc, thấy tất cả mọi người đang vội vàng bận rộn, hận không thể mọc ra ba đầu sáu tay lấy thuốc cầm thuốc, lúc này trong lòng ông ta mới bình tĩnh lại.
Nhà thuốc thực sự rất bận rộn, tất cả các khoa của bệnh viện đều phải đến đây lấy thuốc, còn phải bốc thuốc cho bệnh nhân tới mua thuốc, không có thời gian tới thăm cũng là chuyện dễ hiểu.
Viện trưởng nhìn xung quanh trong nhà thuốc, tìm thấy người mà ông ta muốn tìm…Chính là cô y tá lúc trước đã chủ động nói với ông ta rằng Tạ Vân làm việc không nghiêm túc, có thể bị điều tới cương vị khác.
Ông ta gọi: "Thải Linh, cô đi theo tôi nói rõ tình huống bên này một chút.
"Chân của Trương Thải Linh mềm tới mức thiếu chút nữa đã quỳ xuống tại chỗ.
Cô ta cũng là người có quan hệ không tốt với Tạ Vân, nhưng chỉ giới hạn ở việc không quen với lối sống xa hoa hủ bại của Tạ Vân mà thôi, không sinh được con mà còn kiêu ngạo như con thiên nga trắng, cô ta cũng chỉ có chút ghen tị với Tạ Vân khi Tạ Vân có thể sống những ngày tháng không hề thiếu tiền còn có thể được tiêu xài tùy thích, nhưng cô ta lại không có thâm thù đại hận gì với Tạ Vân, không đáng lấy tính mạng của bản thân để đi đâm chọc sau lưng Tạ Vân!Trong mười phút tiếp theo của cuộc trò chuyện, Trương Thải Linh cũng không ngờ có một ngày bản thân lại không ngừng dành những lời nói