Tạ Vân bán tin bán nghi mở Thái Sơn Đường ra, dự định dùng ba gói kỹ năng đầy đủ của mình.Cô tốt nghiệp trường y, trình độ tương tự như mọi người.
Chỉ là cô sợ máu, không muốn thức khuya, lại sợ gặp phải bệnh nhân và gia đình bệnh nhân không nói lý lẽ, vì vậy cô mới chủ động chọn sự nhàn rỗi của nhà thuốc, cũng không phải cô không biết khám bệnh cho người ta.Vì vậy, cô chọn y học.Sau khi chọn gói kỹ năng y học, Tạ Vân quét qua danh mục mà gói kỹ năng này đưa ra, sắc mặt cổ quái.Tại sao âm phủ lại tách y học và dược học ra làm hai phần khác nhau vậy?Cô chỉ có thể một lần nữa tìm gói kỹ năng dược phẩm, sử dụng danh ngạch thứ hai.Trong tay còn lại một danh ngạch cuối cùng, ánh mắt Tạ Vân đảo qua đảo lại ở Thái Sơn Đường vài lần, cuối cùng chọn kỹ năng nấu ăn.Bây giờ nhà nước đã nới lỏng việc quản lý kinh tế thị trường cho nên có rất nhiều quầy hàng bán cơm ở cổng bệnh viện.
Nghe nói bọn họ kiếm được không ít, có người còn giàu hơn cả bác sĩ trong bệnh viện, chỉ là họ không được kính trọng như các bác sĩ mà thôi.Tài nấu nướng của Tạ Vân không được tốt cho lắm, chỉ có thể miễn cưỡng tạm chấp nhận được.
Công việc trong nhà xác này cô chắc chắn không có cách nào làm được rồi, cùng lắm thì cô mặt dày mày dạn đi bày hàng quán bán vậy, chỉ cần nấu nướng tốt còn không thu phí bừa bãi, cô tin tưởng nhất định sẽ bán được cơm.Ba gói kỹ năng được lựa chọn, dựa theo giới thiệu của Thái Sơn Đường, kiến thức sẽ được truyền vào não cô thông qua giấc mơ với tốc độ vừa đủ và mạnh mẽ nhưng vẫn đảm bảo không làm tổn thương não cô,