Tô Niệm Tinh thở ra một hơi nhẹ nhõm, hóa ra không phải bà A Hương kinh ngạc vì cô tính rất chuẩn mà là vì bà ta quen tên bắt cóc đó.
Vừa rồi cô xem video cũng biết A Anh trong miệng bà A Hương chính là cô con dâu của bà ta.
Chị họ và anh rể bị xe tông, sinh tử chưa rõ, vậy mà gã lại bế con nhà người ta đi, lương tâm của thằng em họ này bị chó ăn rồi sao?Bà A Hương có được tin tức, ngay sau đó đã muốn phóng như bay đi tìm A Phong ngay, Tô Niệm Tinh nhìn sắc trời lại bảo: “Đã muộn lắm rồi, đợi ngày mai hãy đi ạ.”Bà A Hương điên cuồng gật đầu: “Đúng đúng đúng, bà phải tìm A Anh hỏi địa chỉ của thằng em họ nó, bà chỉ biết thằng kia ở Nguyên Lãng, là một ngư dân thôi, nhưng không ngờ nó lại dám bắt cóc cháu gái của bà.
Thằng du côn trời đánh đó, nó…”Bà ta văng một tràng từ ngữ th ô tục ra, vừa chửi vừa khóc, khóc mệt rồi lại vội vàng nắm tay Tô Niệm Tinh: “Cảm ơn cháu, nếu không phải có cháu tính ra thì có khả năng cả đời này bà cũng không gặp lại được cháu gái nhỏ mất.”Tô Niệm Tinh gãi đầu: “Cháu cũng không chắc mình có tính đúng không nữa?”“Nhất định là thằng đó đấy.
Bây giờ ai lại đi bắt cóc con gái chứ, Văn Văn lại còn nhỏ như vậy nữa? Nhất định là A Phong làm rồi.
Con người nó đúng là lòng dạ xấu xa, trước đây ghen tỵ với con trai bà lái xe kiếm được nhiều tiền, còn bản thân nó thì không có tiền đồ, rúc ở quê đến ngay cả một cô vợ cũng không hỏi cước được, nhưng lại luôn chướng mắt người ta được sống tốt, có một lần con trai với con dâu cãi nhau, sau khi nó nghe nói cũng không mời tự tới, vừa vào cửa chẳng thèm phân rõ phải trái trắng đen đã đánh con trai bà…”Bà A Hương có ấn tượng rất sâu sắc về A Phong, chẳng trách nhanh như vậy đã liên tưởng đến gã rồi, chẳng qua, Tô Niệm Tinh có một câu đã nghẹn rất lâu rồi: “Tại sao gã lại muốn bắt cóc trẻ con? Liệu chuyện này có liên quan đến A Anh không?”Nếu A Phong đã vì A Anh mà ra mặt vậy chứng minh mối quan hệ giữa bọn họ rất