Quẻ tượng này không thể nói là tốt, nếu như cái đám giang hồ anh Đại Sơn ở đây chắc chắn sẽ chỉ thẳng vào mặt bà A Hương và cảnh cáo bà ta ăn nói cẩn thận một chút.Nhưng người đàn ông này lại có tính cách điềm tĩnh, thậm chí còn thấp giọng hỏi bà A Hương: “Nhưng có cách hóa giải không?”Bà A Hương lắc đầu thở dài một tiếng, mở miệng đáp: “Phúc họa tương y, chuyện xấu có thể thành chuyện tốt mà chuyện tốt cũng có thể thành chuyện xấu.”Người đàn ông đứng dậy: “Bà nói một tràng giang đại hải như vậy chỉ là nói với tôi phúc họa tương y thôi sao?” Anh ta quay người định rời đi nhưng Tô Niệm Tinh lại ở đằng sau nhắc nhở: “Anh vẫn chưa trả tiền xem quẻ mà?”Thấy anh ta ăn mặc đường hoàng vậy mà lại quỵt tiền xem quẻ của người già sao?Người đàn ông quay lại liếc mắt nhìn cô với vẻ ngạc nhiên, sau đó chỉ vào mình: “Vậy mà cô lại đòi tôi tiền xem quẻ sao?”Bà A Hương gấp đến túa mồ hôi lạnh, vội vàng kéo ống tay áo của Tô Niệm Tinh, lại nở nụ cười lấy lòng với người đàn ông: “Hổ ca, cô ấy không biết cậu, cậu đừng giận, không cần trả tiền xem quẻ đâu.”Tô Niệm Tinh biết bà A Hương nhát gan sợ rắc rối nên mím môi bảo: “Đoán mệnh là cướp đoạt một đường sinh cơ trong thiên đạo, nhất định sẽ dính nhân quả.
Người đoán mệnh không thu tiền xem quẻ tương đương với tặng một mạng người miễn phí, nhưng đối với người đến xem quẻ lại càng bất lợi hơn, đoán mệnh hỏi quẻ vốn là đoạt thiên cơ, thầy đoán mệnh thu tiền tương đương với thay thế người cầu quẻ chịu nhân quả.
Mà thầy đoán mệnh không nhận tiền xem quẻ tương đương với nhân quả vẫn cần người cầu quẻ tự mình gánh chịu.
(tới từ tin tức)”Bà A Hương không kéo được nên đứng dậy không ngừng chắp tay van anh Hổ, dáng người còng xuống trông có hơi đáng thương.
Động tác như vậy khiến trong lòng Tô Niệm Tinh rất chua xót.
Mấy hôm nay bà A Hương vẫn luôn bôn ba vì vụ án, số tiền kiếm được trước đó phỏng chừng đã sớm tiêu hết sạch rồi, bằng không bà ta cũng sẽ không xem quẻ cho người ta với vẻ mặt lấy lòng đó.
Rõ ràng bà