Kẻ chủ mưu trong vụ án này có ba người, một người ngồi tù (sau này bệnh mà chết), một người bị giết, còn một người thì đang bị cảnh sát bắt giam, đang đợi hầu tòa.
Gia đình nạn nhân trong vụ án chỉ có một mình bà A Hương, trước đó cảnh sát còn coi bà ta thành nghi phạm gây án và tạm giam bà ta, báo chí cũng đã từng đăng.Lúc này, bà ta lại trở thành gia đình nạn nhân khiến các phóng viên đều muốn truy hỏi chi tiết trong này.Ngoại trừ chi tiết cảnh sát đã điều tra phá án thế nào là không thể công bố với quần chúng ra thì tình tiết tổng thể đều được các phóng viên khơi ra và đăng lên các tờ báo lớn, thậm chí còn lên trang nhất.Tô Niệm Tinh mua một tờ báo xong, trông thấy một bài viết trong số đó viết rằng vụ án này bắt đầu từ việc bà A Hương đoán mệnh cho nên mới đến Nguyên Lãng tìm cháu gái, sau đó kéo ra chân tướng vụ án.Trong lòng Tô Niệm Tinh căng thẳng thôi rồi, trước đó bà A Hương đã chịu đả kích, suýt chút nữa thì sụp đổ, nếu như các phóng viên nhìn thấy liệu có đi quấy rầy bà ta không?Buổi trưa cô ăn cơm xong cũng không nghỉ ngơi mà nôn nóng đi tìm bà A Hương, cô vốn tưởng mình sẽ nhìn thấy bà A Hương không chịu nổi quấy nhiễu, nhưng không ngờ trước sạp hàng của bà ta lại chật kín người, có vài người còn tặng hoa cho bà ta, có vài người thì ngồi xuống nhờ bà ta xem quẻ.Mà bà A Hương đã phát điên một lần vào tối đó lại giống như một bà cụ hiền từ, lúc người khác khuyên bà ta nén bi thương, bà ta còn cảm ơn người ta một cách rất lễ nghĩa, hơn nữa còn chúc đối phương sống lâu trăm tuổi.Tô Niệm Tinh đợi mấy người này đi hết rồi mới bước qua đó: “Thoạt nhìn bà không tệ nha.”Bà A Hương thở dài một tiếng: “Lúc A Trung vừa mới chết bà cũng không chịu nổi cái cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, nhưng thời gian dài rồi, đau khổ cũng sẽ phai nhạt đi, cũng dần chấp nhận được chuyện A Trung rời đi.
Trước đó bà chỉ không thể chấp nhận được chuyện nó bị hại mà thôi.”Bà ta rưng rưng nước mắt, muốn nói gì đó nhưng lại không còn sức để thốt thành lời nữa.Tô Niệm Tinh vỗ lên vai bà ta: “Không sao, tất cả đều sẽ