Anh rất kiệm lời, rõ ràng là vai chính nhưng toàn là Tống Bắc hoặc Quách Triều Minh cười nói chào hỏi với người khác.Bạch Hạ Hạ ôm cuốn tạp chí, cuộn tròn lại nằm cạnh Tần Tiêu với vẻ buồn chán.Mèo nhỏ nghiêng người nằm sấp, cặp mắt hai màu nghiêm túc xem tạp chí, thỉnh thoảng còn lấy móng cầm góc giấy rồi lật sang trang.Dáng vẻ kia trông như một vị độc giả cao tuổi thật sự biết chữ vậy.Những người tới thăm bệnh đều nhìn Bạch Hạ Hạ, tò mò hỏi một hai câu, khi mọi người biết đó là con mèo đã cứu Tần Tiêu thì ai cũng nhìn cô, có người còn muốn duỗi tay sờ, ôm làm cho Bạch Hạ Hạ thấy phiền kinh khủng.Mấy người này nhìn cô như đang xem *phim chiếu bóng, quan sát từ trên xuống dưới như thể đang xem động vật trong sở thú vậy.*Phim chiếu bóng: Kỹ thuật chiếu phim ngày xưa.Bạch Hạ Hạ: Nhìn cái con khỉ, mua vé vào cửa chưa?Có người còn hỏi Tống Bắc có thể bắt mèo về được không, nói rằng vừa lúc người nhà muốn nuôi mèo, con cái cũng rất hiếu kỳ về con mèo đã cứu người.Bạch Hạ Hạ: Chơi vui lắm à? Editor: Cá vàng chấm bi.Tống Bắc giở giọng quan, con mèo này khôn lắm, có suy nghĩ riêng, ông ấy đương nhiên không đồng ý nên phải dây dưa thôi.
Nhưng có vài người vẫn rất bất mãn, khăng khăng muốn nói mấy câu vô nghĩa với Tống Bắc, nói rằng bàn tiếp một chút, chỉ là một con mèo thôi mà.Để họ nuôi thì ít nhất có đồ ăn thức uống, không phải lang thang trong núi.Bạch Hạ Hạ… Trông cô giống ăn mày lắm à?Chuyện mèo cứu người, hổ vác người xuống núi này được lan truyền khắp nơi.Ban đầu thì đa số mọi người chỉ cho rằng là lời đồn nên không tin, họ tin rằng chiến sĩ đã đi theo mèo rồi tìm thấy người, có lẽ là trùng hợp mà thôi.Đi theo mèo rồi tình cờ phát hiện Tần Tiêu đang hôn mê chứ làm gì có mèo cứu người, thông minh một cách thần kỳ như thế.Về chuyện… Ba người Lão Liêu bị thương do cào, cắn nên phải nhập viện, phần lớn mọi người đều không biết.
Editor: Cá vàng chấm bi.Bạch Hạ Hạ không muốn bị vây quanh quan sát như động vật trong sở thú, cô ôm tạp chí chui vào một góc khuất rồi dựng cuốn tạp chí đứng thẳng, không ai thấy được con mèo đang nằm sấp xem tạp chí say sưa ở phía sau.Bạch Hạ Hạ chủ động nấp vào chỗ yên tĩnh, Tống Bắc cũng đỡ tốn sức một chút.Mấy người này chỉ là thấy Bạch Hạ Hạ xinh đẹp, lại còn là giống Ba Tư thuần chủng nữa nên muốn bắt về nhà nuôi, nói không chừng có thể mang lại vận may.Bạch Hạ Hạ ở ngoài thì khách vừa tới là đã bị cô hấp dẫn.Mặc dù Tống Bắc cũng cảm thấy bé mèo Ba Tư đã được tắm rửa sạch sẽ vừa xinh đẹp vừa hiểu chuyện, làm cho người khác yêu thích.
Nhưng hôm nay có nhiều người tới thăm toàn chú ý mèo như thế, Tống Bắc mới bất ngờ nhận ra: Con mèo này rất quý hiếm! Hèn chi thằng nhóc Quách Triều Minh này một lòng một dạ muốn bắt về nhà.Vậy thì không phải ngốc, đây gọi là có con mắt tinh tường!Tống Bắc suy nghĩ một hồi thì lại tức giận rồi trừng Quách Triều Minh - chẳng hiểu sao mà nằm không cũng trúng đạn với vẻ hung dữ: Có bản lĩnh này thì sao cậu lại không thể tìm một người vợ tốt cho bản thân hả?Tống Bắc bỗng nhiên ủ rũ, trên đầu hiện lên mấy dấu chấm hỏi, Bạch Hạ Hạ nhất thời không nhịn được mà ấn vào chúng qua không khí.[Điều phiền muộn thứ nhất của Trung Đoàn Trưởng: Một đám cấp dưới độc thân, hoàng đế không vội thái giám vội, Tống Ma Ma lo lắng, sốt ruột tới mức trọc đầu, sao họ lại không học được ba phần khả năng theo đuổi vợ của tôi vậy chứ?]Chú thích: hoàng đế không vội thái giám vội, ý đại loại là đương sự của việc nào đó chưa gấp gáp xử lý, mà người xung quanh thì gấp gáp lo lắng.[Yêu cầu nhiệm vụ: Mời làm bà mối giật dây, thúc đẩy ít nhất ba cặp tình nhân, người có tình cuối cùng sẽ về bên nhau, góp một phần công sức cho sự nghiệp làm mai của Tống Ma Ma.
Nhiệm vụ thành công thì nhận được 10 điểm thành tựu.][Điều phiền muộn thứ hai của Trung Đoàn Trưởng Tống: Tần Tiêu ít nói, trầm tính, không có hi vọng vào cuộc sống trong tương lai, đều tại cặp vợ