Khoảng nửa giờ sau, Tô Thắng Lợi đã quay về.
Nghe nói xe đạp đã sửa xong, trong lòng Tô Thắng Lợi vẫn còn có chút khó tin.
Mãi đến khi chú ta xuống lầu đi thử hai vòng, chú ta mới thực sự tin là xe đạp của mình đã được sửa tốt rồi.
Hơn năm giờ, Vương Tú Mi dẫn Tô Trà, cầm theo hai cân đường rời khỏi xưởng dệt.
Bảy giờ tối, khi trời đã tối đen rồi, họ mới về đến thôn.
Hai người vừa đi đến cửa thôn, đứng từ rất xa đã nhìn thấy cửa nhà mình có một đống người vây kín! "Tú Mi, cô về rồi à.
Nhà cô xảy ra chuyện rồi.
""Đúng đúng đúng, Tú Mi à, cô về nhà nhanh đi.
""Chồng cô và vợ của Đông Khuê đánh nhau rồi.
Cô mau về đi, khuôn mặt của Thắng Dân bị xước vài vết dài, máu chảy ròng ròng khiến người ta vừa nhìn thôi đã thấy đau rồi.
"Gì? Chồng bà bị đánh á?Khi nhận được tin tức này, Vương Tú Mi mất bình tĩnh trong nháy mắt.
"Trương Thúy Hà, cô dám đánh người đàn ông của tôi.
" Vương Tú Mi rống lên một tiếng, rồi vọt vào trong nhà.
Những người vốn đang vây kín cổng thấy Vương Tú Mi vọt đến như một con mãnh thú thì vội vàng tránh ra, nhường ra một lối đi cho bà.
Tô Trà cũng vội vàng đuổi theo bước chân của Vương Tú Mi, đi theo vào sân.
Vừa vào sân, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấy Tô Thắng Dân bị một người phụ nữ túm chặt áo, trên mặt ông đúng thật là mang vài vết