"Vương Tú Mi, cô dám cào tôi á?""Cào đã là gì, bà đây còn dám đánh cô đây này.
""Vương Tú Mi, đồ đàn bà chanh chua nhà cô.
""Sao chanh chua bằng cô, chồng cô vẫn chưa đủ cho cô đánh à, mà cô dám chạy đến đánh chồng tôi? Hôm nay tôi sẽ cho cô biết, vì sao hoa lại có màu hồng.
""A a a, Vương Tú Mi, cô chết chắc rồi.
""Còn chưa biết ai chết trước ai đâu.
"Đến đây đi, cứ xông đến đây.
A! Rốt cuộc mọi người cũng không hiểu rõ có chuyện gì xảy ra, chỉ biết khi mọi người hồi phục tinh thần đã thấy Vương Tú Mi và Trương Thúy Hà xông vào cấu xé nhau rồi.
Cô cắn tôi một miếng, tôi giật mạnh tóc cô.
Cô đấm vào mặt tôi một cú, tôi sẽ xông đến véo vào eo cô, xem ai đau hơn ai.
Chậc, đàn bà đánh nhau, vừa nhìn thôi đã thấy kh ủng bố rồi.
Đám đàn ông đứng cạnh phải mất một lúc lâu mới phản ứng lại được, vội vàng tiến lên kéo người ra.
Thế nhưng hai người phụ nữ chiến đấu quá hăng, đánh đến độ mấy người đàn ông xông vào can cũng không can được, trái lại còn bị hai người cào cấu, đấm đá đủ kiểu.
Tô Trà nhìn bà mẹ già của mình đang đánh nhau với người ta, cô sửng sốt một lát rồi mới hoàn hồn lại.
Sống hai đời rồi, thế nhưng đây là lần đầu tiên Tô Trà được chứng kiến phụ nữ nông thôn đánh nhau thế này.
Thế