Ban đầu mọi người không chú ý đến đứa bé Thạch Đầu này, bây giờ nhìn vào nó, mọi người không nhịn được mà cảm thấy buồn cười.
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Thạch Đầu kia, vốn đã xấu rồi, thế nhưng ha ha ha, bây giờ mặt mũi còn bầm dập, trông lại càng xấu hơn.
"Mọi người phân xử xem nào, nó đánh Thạch Đầu nhà chúng tôi thành thế này, chẳng lẽ tôi không được đến yêu cầu nhà nó giải thích à?" Trương Thúy Hà lên tiếng, bà ta định mượn sức mạnh của quần chúng.
Nghe được những lời buộc tội của Trương Thúy Hà, Tô Bảo bị mất bình tĩnh, thằng bé vênh cổ, hét lên: "Không phải, là do miệng của thằng Thạch Đầu kia quá tiện, nó dám nói xấu chị gái tôi.
""Thím Trương, Thạch Đầu nhà thím dám nói chị gái tôi hết ăn lại nằm, còn nói tương lai chị gái tôi không thể gả ra ngoài.
Tôi đánh nó như thế đã coi là nhẹ rồi đó.
" Tô Bảo nói xong, không đợi Trương Thúy Hà kịp lên tiếng, cậu bé đã nói tiếp: "Thím Trương, những lời mà Thạch Đầu nói, chắc chắn là do học từ thím.
Bình thường thím vẫn luôn thích nói chuyện của nhà người khác.
""Ha ha, đứa bé này, cháu nói bậy gì đó.
Tôi nói chuyện nhà người khác lúc nào?" Trương Thúy Hà tức giận quát lớn.
Thế nhưng Tô Bảo không sợ bà ta chút nào, cậu bé lại tiếp tục hét lên: "Lần trước tôi nghe thấy bà lén nói với bà Vương rằng chị dâu Hồng Tụ ngoại tình với hàng xóm cạnh nhà.
""Còn