Tô Trà bị Vương Tú Mi đẩy nhẹ một cái, thấy mẹ già vội vàng như thế, cô cười cười đi về phía trưởng thô bên kia.
Tô Trà chậm rãi đi đến trước mặt ông ta, trưởng thôn đánh giá Tô Trà một lát rồi mới cất tiếng: "Cháu ghi lại số thóc của mọi người, sau đó viết số tiền ở ngay cột phía sau.
Động tác nhanh một chút nhé.
""Dạ.
" Tô Trà gật đầu đồng ý, sau đó lập tức nhận lấy sách và bút mà trưởng thôn đưa qua.
Tô Trà cầm bút đứng ở một bên, nhìn mấy người đàn ông khiêng bì thóc đặt lên cân.
Cô nâng mắt lên liếc con số hiển thị trên cân, Tô Trà nhanh chóng viết mấy con số xuống mặt giấy, sau vài giây tính toán lại viết thêm mấy con số nữa ở cột phía sau.
Sau khi nhỡ kĩ rồi, Tô Trà ngẩng đầu lên, cất tiếng: "Người tiếp theo.
"Sau đó, không có ai di chuyển, ngay cả mấy người đàn ông vừa cân thóc xong cũng nghệt mặt ra nhìn chằm chằm vào cuốn vở trên tay Tô Trà.
"Sao thế ạ? Người tiếp theo lên đi ạ.
" Tô Trà mờ mịt hỏi.
Một câu này của Tô Trà khiến tất cả mọi người hoàn hồn lại, mọi người nhìn về cuốn sổ của Tô Trà, xác định hai cột số cân và số tiền đều đã được ghi số lên đó.
"Tô Trà, cháu có tính sai không thế?"Rốt cục, có người không nhịn được cất tiếng hỏi một câu.
Vừa rồi, bọn họ vừa mới cân xong, Tô Trà xoành