Trương Thúy Hà nhìn mọi người nhìn chằm chằm thì chằng những không kiềm chế lại, mà còn cười càng lớn tiếng thêm.
"Ha ha ha ha, Tô Trà, con nhóc lỗ vốn kia, nếu cháu không biết làm thì cháu cứ nói thẳng là mình không biết làm, đằng này cháu không biết thế nhưng lại giả vờ thành cái dáng vẻ thành thạo lắm là sao? Vừa nãy cháu viết cái gì xoành xoạch một cái đấy hả?""Tô Trà, chuyện này không phải chuyện đùa đâu, đây chính là số tiền thu hoạch suốt một năm của chúng tôi đó, nếu cháu tính lầm, tất cả mọi người đều sẽ mất trắng luôn đó.
""Con nhóc lỗ vốn kia, hay là cháu về nhà gọi Tô Vận nhà cháu đến đây đi, không biết cũng giả vờ giả vịt.
"Trương Thúy Hà nói rất nhiều, trong đôi mắt của bà ta tràn ngập sự trào phúng với Tô Trà.
Ngày hôm qua con nhóc chết tiệt này dám lấy dao dọa bà ta, bây giờ Trương Thúy Hà bắt được nhược điểm của cô, không có lý gì bà ta lại không đánh trả.
Vương Tú Mi đứng gần đó, vốn đang khoe khoang với người khác thì nghe thấy tiếng nói của Trương Thúy Hà, bà xông thẳng tới, nhổ nước bọt về phía Trương Thúy Hà:"Trương Thúy Hà kia, cái miệng thối của cô lại ăn nói bậy bạ gì thế hả? Con gái tôi tính nhanh thì làm sao? Chẳng lẽ cô còn không cho phép con gái tôi được thông minh à?""Con gái của cô tất nhiên cô sẽ nói như thế rồi, thế nhưng cô nói thì không tính, phải tất cả mọi người