"Hay lắm con nhóc lỗ vốn kia, hóa ra mày còn có cái mỏ lợi hại như thế.
Có bản lĩnh nói miệng, thì có bản lĩnh đừng viết bừa đi." Trương Thúy Hà tức đến độ lồ ng ngực phập phồng, có thể thấy bà ta tức điên lên rồi.Thế nhưng Tô Trà vẫn bình tĩnh, cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Thím Trương, tôi nói rồi, tôi không tính sai.
Thím nghe mà không rõ hay thế nào ạ?""Chắc chắn là mày tính sai, là gì có ai tính như mày." Trương Thúy Hà chất vấn."Tôi có tính sai hay không, tìm người tính lại chẳng phải là biết ngay à?" Tô Trà nhẹ nhàng bâng quơ đáp trả.Trương Thúy Hà còn muốn đốp chát thêm, thế nhưng lại bị một cái liếc mắt của trưởng thôn làm cho câm miệng.
Những lời nói đến miệng rồi lại bị bà ta nuốt về.Trưởng thôn lấy bút vở trong tay Tô Trà, sau đó bắt đầu tính lại hai con số vừa cân mà Tô Trà đã tính.Khối lượng 220 cân, một cân giá 4 hào 8 xu, tổng cộng là 105 đồng 6 hào.Sau khi tính xong, trong lòng trưởng thôn vô cùng kinh ngạc.
Ông ta ngẩng đầu lên nhìn Tô Trà một cái, sau đó tiếp tục kiểm tra đối chiếu con số thứ hai.Khối lượng 175 cân, vẫn tính theo giá 4 hào 8 xu một cân.
Tổng cộng là 84 đồng chẵn.Vì trưởng thôn tính có hơi chậm, cho nên mấy người đứng cạnh cũng suốt ruột theo.Thế nhưng, tuy rằng bọn họ không biết tính toán, nhưng bọn họ nhìn thấy những